“Thằng nhãi này có phải nghĩ Kiếm Các của ta dễ bắt nạt đúng không? Ta thấy Thanh Vân tông chán sống rồi”.
“Cha!”
Lâm Vi Vũ lúc này đột nhiên hét lớn: “Không phải chỉ mỗi Kiếm Phong Tuyết thôi đâu, tất cả những người biến mất ở trong Thiên Thận Cung cũng đều chết trong tay của Tần Ninh, con gái tận mắt chứng kiến Tần Ninh giết từng người từng người một”.
Lời vừa nói ra, ngón tay của Lâm Thiên Nhai không tự chủ được mà run lên.
“Con nói là do Vệ tiên sinh đó làm sao?”
“Không, không phải, là Tần Ninh!”
Lời này vừa được nói ra, cơ thể của Lâm Thiên Nhai run lên, suýt chút nữa ngã nhào xuống đất.
Cho đến bây giờ ông ta cho rằng chỗ dựa lớn nhất của Tần Ninh chính là lão Vệ ở bên cạnh có tu vi thâm sâu khó lường, thế nhưng lời con gái nói ra lại khiến ông ta cảm thấy giống như sấm sét giữa trời quang.
“Con nói rõ lại cho ta nghe con nói...”
“Cha, cha nhất định phải nhớ kĩ, lời con nói ra một câu cha cũng không được để lọt ra bên ngoài, Tần Ninh tha cho Vũ gia, Hoàng Phủ gia và Hoang gia, trong mấy tháng nay ba nhà này hoàn toàn không có bất cứ động tĩnh gì cả, trừ con ra thì chỉ có bọn họ biết ở bên trong Thiên Thận Cung rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, những người khác đều đã chết hết rồi!”
Lâm Vi Vũ thận trọng nói: “Cha nhất định phải nhớ kỹ, tuyệt đối không được khoa trương!”
Lâm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313424/chuong-1175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.