“Phụ đế!”
Một câu nói như đánh thức người tỉnh dậy khỏi giấc mộng, nhìn thấy thân ảnh kia, Tần Ninh vội vàng ngẩng đầu, ánh mắt tràn ngập sự khó tin.
“Phụ đế, thật sự là người sao?”
Tần Ninh nhìn thấy thân ảnh ấy không nhịn được mà vươn tay ra, muốn giữ chặt lấy người.
“Phụ đế, mấy năm nay rốt cuộc người đã đi đâu? Mấy vị mẫu thân đều lo lắng, mẫu thân quản lý Cửu Thiên Vân Minh sau sẽ truyền đại vị lại cho con, nhưng sau đó kiếp nạn Cửu Mệnh Thiên Tử của con ập đến, con không thể không trải qua kiếp nạn được!”
“Con tưởng rằng Cửu Mệnh Thiên Tử kết thúc con sẽ trở lại Cửu Thiên Vân Minh, nhưng không ngờ lại trở về điểm xuất phát một lần nữa!”
“Vốn con còn cho rằng sẽ bảo vệ được tất cả mọi người, có thể làm cho Kinh Mặc đại ca...”
Bốp...
Lúc Tần Ninh đang nói liên tục không ngừng thì bỗng dưng, thân ảnh kia trực tiếp vươn tay vỗ đầu của Tần Ninh.
“Ninh Nhi!”
Giọng nói mang theo chút từ tính khiến Tần Ninh hơi giật mình.
“Vi phụ là ai? Là chúa tể của vạn giới, là người có thể thu nhật nguyệt hái sao trời, thống nhất vạn vực, thế gian này không có một người nào như ta, nhưng có một vài chuyện ta cũng không thể thay đổi được!”
“Con là con trai của Mục Vân ta, là con trai của Vô Thượng Thần Đế, việc mà con phải làm không chỉ là kế thừa mọi thứ của ta mà còn phải trở nên ưu tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313420/chuong-1171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.