Tần Ninh lúc này trầm giọng nói: “Cây này là cây Linh Sơn Thần Thuật, cũng không phải cây thật mà là gỗ, nơi chôn nó chính là đất Thất Nguyên”.
Nghe thấy lời này, tôm cát nhỏ gần như muốn gục ngã.
Ngọc Cửu Thiên Linh Hải!
Cây Linh Sơn Thần Thuật!
Đất Thổ Nguyên!
Ba thứ này hắn ta cũng đã từng được nghe nói đến, chỉ cần một thứ xuất hiện trên đại lục thôi cũng sẽ tạo ra một sự chấn động lớn.
Trước đây Tần Ninh rốt cuộc là làm như thế nào để thu thập mấy thứ này vậy!
Ngọc Cửu Thiên Linh Hải có tác dụng nuôi dưỡng linh hồn cực kỳ tốt.
Mà cây Linh Sơn Thần Thuật thì lại càng là vật chí bảo để nuôi dưỡng linh hồn, cũng là thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết.
Đất Thất Nguyên có thể hấp thụ sức mạnh của đại địa, nuôi dưỡng hồn phách, nhưng thứ này vô cùng cứng rắn.
Mà Tần Ninh chỉ là cảnh giới Thiên Võ, sao có thể đào được loại đất này?
Ba thứ này đều có tác dụng nuôi dưỡng linh hồn rất tốt.
Từ đây đủ để nhìn ra được, Tần Ninh vì muốn làm cho Tần Kinh Mặc sống lại đã chuẩn bị bao nhiêu thứ.
Tôm cát nhỏ bây giờ cũng hiểu rõ chuyện này có ý nghĩa như thế nào đối với Tần Ninh, lập tức không dám qua loa, bắt đầu vận linh khí đào bới.
“Lão Vệ, đến đây cùng giúp một tay đi!”, Tần Ninh lúc này vội vàng hét lớn.
Trong mắt của lão Vệ hiện lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313396/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.