Chương trước
Chương sau
Ở đây, bao gồm cả Thiên Đạo Nhất và Lý Dương Chiêu cũng không hiểu lắm về phần lịch sử đó.

Nhóm Lý Nhất Phàm, Kiếm Tiểu Minh thì càng không cần nói.

Nhưng bọn họ biết Cửu U Đại Đế mạnh mẽ, đến mức không ai dám phỏng đoán.


Nhưng bọn họ không ngờ là mạnh bậc này!

Một người, hủy diệt cả một tông môn!

Hơn nữa, Cực Thượng Thần Điện kia nghe ra còn mạnh hơn bốn tông môn lớn, thế gia cổ kia nhiều lắm.

Thật sự khó mà tin tưởng nổi.

Mà nghe vậy, Tần Ninh đứng trước pho tượng, lúc này khẽ nhếch miệng cười khổ, lẩm bẩm: “Đó là bọn chúng đáng chết, đúng không? Đại ca Kinh Mặc?”

“Tại sao chứ?”, Kiếm Tiểu Minh lên tiếng, hỏi ra vấn đề mà tất cả đều muốn biết.

“Bởi vì, Tần Kinh Mặc chết”.

Mộ Kỳ lúc này tiếp tục nói: “Năm đó, Tần Kinh Mặc cùng Tần Tiểu Mặc cùng nhau gia nhập Cực Thượng Thần Điện, Tần Kinh Mặc kia thiên phú ngạo nghễ, được xưng là thiên chi kiêu tử của Cực Thượng Thần Điện, còn là một trong bốn đại Thần Tử”.

“Thần Tử của Cực Thượng Thần Điện, đại diện cho điện chủ tương lai, thống lĩnh Cực Thượng Thần Điện”.

Lý Nhất Phàm không khỏi nói: “Vậy còn Tần Tiểu Mặc? Cũng chính là Cửu U Đại Đế?”

“Tần Tiểu Mặc lúc ấy thiên phú không xuất chúng, trong số nhiều đệ tử cũng không tính là đặc biệt, chỉ có thể nói là bình thường”.

Mộ Kỳ đi đến bức họa tiếp theo, tiếp tục nói: “Thay đổi, chính là bắt đầu từ sự kiện đó”.

“Ông à, ông đừng câu thời gian như vậy nữa được không?”, Kiếm Tiểu Minh ngứa ngáy nói.

Mộ Kỳ phảng phất như trầm mình vào trong bức họa, nói: “Tần Kinh Mặc và Tần Tiểu Mặc quen nhau hơn mười năm, thân như hình với bóng, không phải anh em ruột nhưng lại thân thiết hơn cả anh em ruột. Có điều, Tần Kinh Mặc dù sao cũng là một trong bốn đại Thần Tử, đương nhiên sẽ có người tính kế”.

“Mà cũng vì lí do này, Tần Kinh Mặc vì Tần Tiểu Mặc bị bắt mà đi vào trong Vô Cực Thần Sơn của Cực Thượng Thần Điện”.

“Vô Cực Thần Sơn?”

Thiên Linh Lung lúc này cau mày nói: “Nhưng là cấm địa của hiện tại...”

“Không sai, lúc ấy nó không phải là cấm địa mà là thánh địa của Cực Thượng Thần Điện, dù là đệ tử nòng cốt cũng không được tùy ý đi vào”.

“Nhưng lúc ấy, Tần Kinh Mặc bị lừa, tưởng rằng Tần Tiểu Mặc bị người bắt vào bên trong Vô Cực Thần Sơn”.

Kiếm Tiểu Minh lúc này đột nhiên nói: “Là có người muốn hãm hại Tần Kinh Mặc sao? Nhất định là một trong ba Thần Tử kia. Chẳng qua, cho dù Tần Kinh Mặc đi vào trong cấm địa thì cũng đâu có đáng chết? Dù sao Tần Kinh Mặc cũng là Thần Tử cơ mà!”

“Đúng là không đáng chết, nhưng khi ấy, Vô Cực Thần Sơn là thánh địa của Cực Thượng Thần Điện, cũng là con đường thông với Ma tộc dưới mặt đất. Tần Kinh Mặc đi vào Vô Cực Thần Sơn, đám Ma tộc đó cũng từ ấn mà ra”.

“Mà Cực Thượng Thần Điện, vì trấn áp Ma tộc mà phong ấn toàn bộ Vô Cực Thần Sơn, nên vị Thần Tử đó cũng vì thế mà bị phong ấn vào luôn.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.