Tần Ninh nhìn phía trước, nói: “Điện Thiên Ninh!”
Thận cung năm đó là nơi trung tâm của Thiên Thận cung, bên trong có vô số cung điện tầng tầng lớp lớp, rộng rãi đồ sộ.
Dưới sự chỉ dẫn của Tần Ninh, một nhóm mười mấy người xuất hiện ở trước một tòa cung điện.
“Điện Thiên Ninh!”
Kiếm Tiểu Minh đi lên trước, nói: “Trùng hợp thật đấy, trên đỉnh Thanh Vân tông có đỉnh Huyền Ninh, ở đây có điện Thiên Ninh!”
“Không phải trùng hợp đâu!”
Thiên Linh Lung đi ra phía trước, nhìn ba chữ rồng bay phượng múa, nói: “Các ngươi không thấy nét chữ kia rất quen thuộc sao?”
Thẩm Văn Hiên liền đáp: “Giống ba chữ ở thành Thiên Vũ, cùng chữ trước cửa sơn môn Thanh Vân tông nữa”.
Thiên Linh Lung gật đầu: “Nếu ta đoán không lầm thì chắc là do một người viết ra”.
“Thanh Vân tông là do tôn giả Thanh Vân tạo nên, mà tôn giả Thanh Vân là đồ nhi của Cửu U Đại Đế. Ta thấy sách cổ ghi chép lại rằng, Vũ Đế của Vũ gia cùng Cửu U Đại Đế từng có một trận chiến, và là bạn bè thân thiết của nhau!”
“Đánh nhau? Nhưng vẫn là bạn bè thân thiết?”
Kiếm Tiểu Minh lẩm bẩm.
Tôm cát nhỏ hùng hổ nói: “Ngươi biết cái gì, năm đó Vũ Đế và Cửu U Đại Đế không đánh nhau không quen biết. Về sau Vũ Đế bị Cửu U Đại Đế đánh cho một trận, liền ngoan ngoãn, từ sau không dám xưng Đế nữa”.
Thiên Linh Lung lúc này gật đầu nói: “Mà lão nhân Thiên Thận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313381/chuong-1132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.