Cảnh giới Thiên Võ thất biến điều khiển linh khí đã rất thành thục rồi, cho dù nhục thể của cảnh giới Thông Thiên và cảnh giới Hoá Thần có mạnh đến mức nào đi nữa cũng không thể ngăn cản được!
Thế nhưng tại sao thằng nhóc này có thể thi triển được linh khí mà không hề bị thương một chút nào hết?
Lệ Sinh Phong kia là ví dụ điển hình, là minh chứng cho việc không thể sử dụng linh khí ở chỗ này được.
“Đáng chết!”, sắc mặt của đám người Lệ gia lúc này vô cùng khó coi.
Vẻ mặt của lão già Viêm Khô lúc này cũng lộ ra sự âm trầm.
Sự việc trái lại trở nên phiền phức hơn rồi!
Không ngờ chỉ là một tên cảnh giới Thiên Võ thất biến lại có thể gây ra cho bọn họ phiền toái lớn như thế!
“Vốn không muốn so đo với các ngươi, đáng tiếc từng người các ngươi lại cứ muốn lao lên chịu chết!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Nếu đã như thế thì, còn ai muốn cướp sen Cửu Chuyển Thiên Tiên của ta nữa không?”
“Tần Ninh, ngươi đừng quá cuồng vọng!”
Khánh Trạch Thiên lúc này trầm giọng quát: “Ở chỗ này không thể vận dụng linh khí, nhưng một khi rời khỏi đây, chỉ cần bọn ta có thể sử dụng được linh khí thì giết người là chuyện dễ như trở bàn tay!”
“Vậy sao?”
Tần Ninh cười nói: “Nói thật cho các ngươi biết, chỉ cần đã lên đến đỉnh núi Thiết Phong này thì dù các ngươi rời đi nhưng vẫn còn ở bên trong rừng Thận Mộng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313354/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.