“Được rồi, ta đi thôi!”
“Đi? Vậy mà đi rồi?”, Lâm Vi Vũ luyến tiếc nói: “Chúng ta ở đây mấy ngày nữa thì có khi còn đạt đến cảnh giới Thông Thiên đấy”.
“Cô mơ à?”
Sắc mặt Tần Ninh kỳ lạ nhìn Lâm Vi Vũ, từ từ nói: “Cây Kim Thiết chỉ cho mỗi người một lần chỉ đạo thôi, nếu đến lần nữa sẽ vô dụng đấy!”
“Hơn nữa, không phải ai cũng có thể dựa vào cây Kim Thiết để tu hành đâu”.
Lâm Vi Vũ nuối tiếc nhìn cây Kim Thiết.
Có thể khiến cô ta trực tiếp từ cảnh giới Thiên Võ một biến lên ba biến, thật sự là kỳ lạ, nếu có thể tăng trưởng mãi như vậy thì cả đời võ tu chẳng phải sẽ rất dễ dàng hay sao.
Lâm Vi Vũ lắc đầu, nghĩ bản thân mình đã quá ngây thơ.
“Giờ chúng ta đi đâu đây?”
“Đi hái sen Cửu Chuyển Thiên Tiên!”
Tần Ninh mỉm cười đáp: “Đám già đó chắc đã bó tay rồi đấy”.
Nhìn nụ cười của Tần Ninh, Lâm Vi Vũ càng không hiểu rõ.
Người này rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?
Hiện giờ sen Cửu Chuyển Thiên Tiên e là đã bị năm thế lực kia hái hết rồi, làm gì chờ bọn họ đến được.
Chẳng qua Tần Ninh tựa hồ rất có lòng tin, nói như vậy e là sen Cửu Chuyển Thiên Tiên cũng không dễ hái như thế.
Cô ta cũng rất tò mò xem sen Cửu Chuyển Thiên Tiên kia có hình dạng thế nào.
Mà lúc này, bên cạnh ao máu, ba gia tộc lớn cùng ba tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313344/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.