“Chúng ta... ngủ một giấc thôi!”
Tần Ninh từ từ nói.
“Cái gì?”
“Dù sao nếu bọn họ đánh nhau thì cũng không liên quan gì đến chúng ta, chờ bọn họ lên núi thì chúng ta đi theo là được”.
Tần Ninh mỉm cười: “Giờ đang rảnh rỗi, vậy ngủ một giấc thôi!”
“Ngươi...”
Lâm Vi Vũ không thể không cảm thán, Tần Ninh này to gan thật.
Mà lúc này, Khánh Trạch Thiên kia cùng Lệ Sinh Phong cũng nhìn về phía Tề U Ngữ, Kiếm Phong Tuyết và Đỗ Triết.
Khánh Trạch Thiên mỉm cười: “Ba vị dẫn người đến đây được, vậy chúng ta cũng có thể chứ?”
“Sen Cửu Chuyển Thiên Tiên này chưa xuất hiện, ta nghĩ ai cũng có cơ hội cạnh tranh thôi”, Lệ Sinh Phong lạnh nhạt nói: “Đương nhiên, ai nhận được tin tức để qua đây thì đều sẽ có cơ hội”.
Hai người kia lúc này rõ ràng là không định nhường.
Sắc mặt của nhóm Tề U Ngữ không được đẹp lắm.
Khánh gia là con cháu của Khánh Vương cùng Lệ gia là con cháu của Lệ Vương, mặc dù danh tiếng trong vùng đất Cửu U không được rõ, nhưng nền tảng có khi còn thâm sâu hơn bốn tông môn lớn ấy chứ.
Năm đó cương vương Minh Uyên và viện trưởng học viện Thiên Thần là đồ nhi của tôn giả Thanh Vân, thành lập cương quốc Bắc Minh thì tam Hoàng thất Vương là những người được coi trọng nhất, được phong hầu lập tướng. Vì vậy mà con cháu của tam Hoàng thất Vương có tích lũy rất nhiều, bảo tồn được nền tảng, hiện giờ đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313335/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.