Bây giờ, cô ta còn lâu mới rời đi ấy.
Cô ta muốn xem xem, rốt cuộc Tần Ninh định làm gì.
Hai người lập nhóm, đi theo dấu vết của linh thú ban nãy, lần về ngõ sâu phía trước.
Cả đoạn đường, Tần Ninh đi theo dấu chân trên mặt đất, cực kỳ cẩn thận.
Lâm Vi Vũ càng không hiểu rốt cuộc hắn định làm gì.
“Đến rồi!”
Mà đột nhiên, Tần Ninh nhìn phía trước, dừng lại bước chân.
Lâm Vi Vũ lúc này nhìn về phía trước, sắc mặt càng kinh sợ hơn.
Lúc này, trước mặt hai người là một ngọn núi nguy nga, cao ngất, cắm thẳng lên mây xanh.
Hai người đứng dưới chân núi, nhìn lên trên cũng không thấy đỉnh núi đâu.
Mà đám linh thú đi qua ban nãy, lúc này tụ tập dưới chân núi, ngẩng đầu nhìn lên, như đang chờ đợi điều gì đó.
Lâm Vi Vũ không hiểu nói: “Rốt cuộc là thứ gì mà khiến đám linh thú cấp bảy, cấp tám này tụ lại một chỗ chờ đợi vậy?”
Bình thường thì linh thú cấp bảy, cấp tám đều có địa bàn của mình, không vượt sang địa phận của nhau, nếu không sẽ chém giết không ngừng.
Thế nhưng lúc này, đám linh thú cấp bảy, cấp tám kia đều tụ tập chung lại một chỗ, ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm lên đỉnh núi, không thèm quan tâm đến những linh thú khác.
Thật sự quá kỳ quái!
“Cô nghe nói đến sen Cửu Chuyển Thiên Tiên bao giờ chưa?”, Tần Ninh lúc này lên tiếng.
“Sen Cửu Chuyển Thiên Tiên?”
Lâm Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313332/chuong-1083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.