Hồn Vũ Thiên Tôn tập trung vào thuật luyện hồn.
Có thể nói, sau khi trải qua sáu lần lịch kiếp, hắn có thể không chút khách khí mà nói rằng, trong cõi chín phương trời mười phương phật, vạn giới chư thiên này, không có một ai có hiểu biết sâu rộng hơn hắn về các phương diện này.
“Công tử!”
Tần Ninh xuống núi, đám lão Vệ đã đứng chờ sẵn.
“Ca, ca đạt đến cảnh giới Thiên Võ tứ biến rồi à?”
Kiếm Tiểu Minh lúc này ngạc nhiên nói.
“Ta khổ sở tu hành hai năm mới đến cảnh giới nhất cảnh Thiên Võ, hôm nay nhận truyền thừa rèn luyện võ ý cũng mới đến được cảnh giới Thiên Võ tam biến, vậy mà ca còn đá đệ bay xa...”
“Ngươi khổ sở tu hành?”
Tần Ninh tức giận trừng mắt lườm Kiếm Tiểu Minh một cái.
Giờ phút này, đám người Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung và Phù Hoán đều đã tấn thăng.
Ít nhất cũng là cảnh giới Thiên Võ.
Tần Ninh nhìn về phía đại trưởng lão cười nói: “Ít nhất trong phái Thanh Vân của chúng ta bây giờ không chỉ có một đệ tử nòng cốt nữa!”
Đại trưởng lão nghe vậy, mỉm cười xấu hổ.
Lúc trước Tần Ninh đảm nhận vị trí tông chủ, phân chia đệ tử thành các cấp, có bốn cấp là nòng cốt, chân truyền, nội môn và ngoại môn.
Mà đệ tử nòng cốt yêu cầu bắt buộc phải là cảnh giới Thiên Võ, đại trưởng lão khi ấy cảm thấy chỉ là chuyện viển vông.
Thế nhưng lần này Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313318/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.