Tần Ninh chậm rãi mở miệng nói.
“Chỗ này là dành cho đệ sao?”, Kiếm Tiểu Minh nóng lòng hỏi.
“Cút sang một bên, cái này là cho Linh Lung”.
Tần Ninh nhìn về phía Thiên Linh Lung, cười nói: “Cô có dám vào không?”
“Có cái gì mà không dám!”
“Tốt!”
Tần Ninh cười nói tiếp: “Chỗ này là một ngọn núi truyền thừa khác với những chỗ trước đó chúng ta đã đi”.
“Ba người Trần Húc, Phù Hoán và Tống Đại Hải đều là cảnh giới Địa Võ, ta cho bọn hắn khu vực truyền thừa đủ để khiến bọn hắn tiến vào cảnh giới Thiên Võ”.
“Còn Lý Nhất Phàm đã là cảnh giới Thiên Võ, lần này nhận được truyền thừa của tổ tiên Lý thị, sau này vẫn có nhiều việc làm, đến cảnh giới Hoá Thần chắc chắn không thành vấn đề”.
“Còn chỗ này là do ta đặc biệt vì trái tim Linh Lung cô chọn ra”.
Tần Ninh nhìn ngọn núi, thản nhiên nói: “Cô có tư chất thông minh, cho dù là linh quyết gì thì chỉ cần nhìn một cái cũng biết được ý nghĩa sâu xa của nó, đây là một ưu điểm lớn nhưng đồng thời cũng là một khuyết điểm lớn”.
“Ta đã nói với cô rồi, trên con đường tu luyện, nếu như cô không đi quanh co một chút thì cho dù có trở thành võ giả hàng đầu thì cũng sẽ yếu đến đáng thương”.
“Truyền thừa ở chỗ này có thể che đậy trái tim Linh Lung thông minh của cô lại!”
“Vào lúc cô cần trái tim Linh Lung thì có thể thi triển, lúc không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313302/chuong-1053.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.