“Công tử nói đúng lắm!”
“Chỉ có ông là giỏi nịnh hót!”
Một già một trẻ đi ra khỏi lều, nhìn thảo nguyên bốn phía, Tần Ninh cũng thở dài một hơi.
“Thăm dò ra sao rồi?”, Tần Ninh đột nhiên hỏi.
“Trước tiên nói về cổ quốc đi...”
Lão Vệ chậm rãi nói: “Lần này, người của cổ quốc Đại Hạ đến không ít, người dẫn đầu là một vị hoàng tử tên Hạ Thanh, người này làm việc cẩn thận, thủ đoạn ngoan độc, là một nhân vật tàn nhẫn trong cổ quốc Đại Hạ, cũng là người tranh cử cho vị trí quốc quân đời sau”.
“Ngoài ra còn bốn đại thế gia truyền thừa là Hoàng Phủ gia, Vũ gia, cổ gia Lĩnh Nam và Hoàng gia nữa”.
“À mà có cả con cháu của Viêm Hoàng cũng xuất hiện lần này”.
“Rồi đến con cháu của bốn vương là Mộ Vương, Khánh Vương, Từ Vương, Lệ Vương cũng tới không ít, sau đó là bốn tông môn lớn và các tông môn hạng hai!”
Nghe vậy, Tần Ninh híp mắt.
“Cổ quốc hàng ngàn vạn năm qua đều không chịu xuất hiện một lần, không ngờ hôm nay lại đến. Mấy cái bọn khốn kiếp đó, trận chiến Phần Ma năm xưa thì chẳng thấy tích cực như vậy, giờ thấy đồ tốt thì lại nhao nhao muốn giành!”
“Chỉ có bốn thế gia và gia tộc cổ đến, ta nghĩ là không chỉ như vậy đâu chứ?”
“Lão phu đã tra kỹ lắm rồi ạ, chỉ có bốn thôi!”
Tần Ninh lại nói: “Mấy lão hồ ly kia có lẽ tính kế sâu hơn đấy”.
“Thôi bỏ đi, kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313285/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.