Tần Ninh dạy dỗ: “Kiếm Thánh truyền thừa lên người mà mới đạt có cảnh giới Thiên Võ một biến, ta thấy nhục giùm ngươi đó!”
“Ặc... ta là vì củng cố cảnh giới nên mới cố tình nâng cấp chậm đấy chứ. Chẳng phải ta học theo đại ca hay sao?”
Nghe vậy, Tần Ninh gõ đầu Kiếm Tiểu Minh một cái, mắng: “Ngươi học ta làm gì, ta không có Tinh Môn, không có thể chất, không có truyền thừa, cảnh giới nâng cao đương nhiên cần thời gian, không thể đắc ý!”
“Ngươi có truyền thừa của Kiếm Âm Sơn, chỉ cần dựa theo đường đi của truyền thừa là được. Học theo ta, thì cả đời này cũng đừng hòng vượt qua tổ tiên của mình!”
“Ồ...”
Kiếm Tiểu Minh lập tức gật đầu.
Thật ra Tần Ninh hiểu, Kiếm Tiểu Minh thiên phú không tệ, cộng thêm truyền thừa trọn đời của Kiếm Âm Sơn, muốn thăng cấp là quá dễ dàng.
Chẳng qua cậu ta cứ lười, phân tâm, không bị đốc thúc, là một viên ngọc chưa được mài giũa.
Thẩm Văn Hiên có thiên phú đan thuật, mà Thiên Linh Lung có lực lĩnh ngộ cao, tràn đầy lòng cầu tiến với võ đạo, nên chỉ cần chỉ điểm chút là họ hiểu.
“Kiếm Nhất Minh, Thiên Kiếm Tử của Kiếm Các cũng đến rồi!”
Nhóm người lập tức ồn ào hẳn lên.
Kiếm Nhất Minh được coi là thiên tài đỉnh cao của Kiếm Các, năm nay chưa đầy hai mươi nhưng đã là cảnh giới Thiên Võ năm biến. Càng quan trọng hơn là hắn ta đã lĩnh ngộ kiếm ý, một thân kiếm thuật siêu việt quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313275/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.