Tuy nói bọn họ cũng có ít nhiều không phục với tông chủ mới Tần Ninh, nhưng rùa thần hiển linh, bọn họ cũng hiểu, không thể thay đổi được tổ huấn.
Nhưng bọn họ vẫn có vô cùng cảm tạ sự bồi dưỡng của Thanh Vân tông với họ.
Nhưng Trần Sở Sinh, hành động đó của hắn ta chính là phản bội tông môn, thậm chí vì chỗ đứng của mình trong tông môn mới lại còn lôi kéo đệ tử tông môn, quả thật là đáng ghét.
Lúc này, những đệ tử khác cũng tức đầy lồng ngực.
Năm đại trưởng lão cùng một số chấp sự, đường chủ đều tức tối không thôi.
“Mọi người đều đưa ra lựa chọn rồi chứ?”
Mà đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Tần Ninh nhìn tất cả sự việc diễn ra, rốt cuộc cũng lên tiếng.
“Những người ở lại, sẵn lòng vào sinh ra tử với Thanh Vân tông đúng không?”
Tần Ninh nhìn mọi người.
“Những con chó hùa theo đàn kia, dù ông đây chết cũng không muốn cùng một giuộc với chúng!”, Phù Hoán quát mắng nói.
“Tuy thực lực của ta không ra sao, nhưng vẫn biết cách làm người cơ bản!”
Tống Đại Hải cũng tức giận vô cùng: “Ta nguyện cùng Thanh Vân tông vào sinh ra tử”.
Nhìn vẻ kiên trì của những đệ tử còn lại, Tần Ninh không khỏi tỏ vẻ tán thưởng.
“Không tệ, tốt lắm, ta thích các ngươi rồi đấy. Không có thiên phú, thiên phú không mạnh, chỉ cần có chút khả năng học hỏi thì ta đều có thể bồi dưỡng, nhưng nếu tâm tính cơ bản thối nát thì không cứu được!”
Tần Ninh nhìn năm vị trưởng lão,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313022/chuong-773.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.