Chương trước
Chương sau

Tần Ninh liếc mắt nhìn Lữ Khí, sau đó cười nói: “Nói như thể hiện giờ Thanh Vân tông của các ngươi không bị người ta cười nhạo ấy?”  
“Thu đệ tử vào tông môn còn cần phải có người giới thiệu, lừa gạt, ngày Thanh Vân tông của các ngươi diệt vong cũng không còn xa nữa đâu!’  
Lời này vừa nói ra, các vị trưởng lão ở đây đều vô cũng giận dữ.  
Giọng điệu này quả thật là không thể nào khiến cho người ta bình tĩnh được.  
“Năm đó, tôn giả Thanh Vân lập nên Thanh Vân tông, mặc dù cũng không mong muốn Thanh Vân tông trở thành tông môn hàng đầu gì, nhưng cũng không ngờ đến việc Thanh Vân môn lại thất bại đến tận bây giờ!”  
“Hôm nay, ta đến làm tông chủ Thanh Vân tông, xem như là cho các ngươi thể diện rất lớn, nếu không, Thanh Vân tông diệt vong cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi”.  
Nhị trưởng lão quát lớn: “Tự cao tự đại, ý của ngươi là, Thanh Vân tông của chúng ta chỉ khi ở trong tay Tần Ninh ngươi thì mới có thể tồn tại, thậm chí là càng trở nên cường đại hơn?”  
“Đúng là như thế!”  
Tần Ninh mỉm cười gật đầu.  
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sửng sốt.  
Lúc này, Kiếm Tiểu Minh cũng ngẩn người, cậu ta vẫn nghĩ Tần Ninh muốn đến đây để làm đệ tử, nhưng không ngờ là Tần Ninh lại tính toán làm tông chủ. Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, Thanh Vân tông là một tông môn, vị trí tông chủ sao có thể đưa cho người ngoài, để cho người ngoài nắm giữ được?  
Đôi mắt của đại trưởng lão cũng không dừng lại trên người Tần Ninh lâu, mà nhìn sang lão Vệ bên cạnh Tần Ninh.  
Giọng nói vừa rồi chắc là phát ra từ miệng ông già này.  
Tần Ninh nhìn thì ngông cuồng, nhưng bên cạnh có một ông già thực lực không tầm thường thế này thì xem ra cũng không đơn giản.  
Sau đó, đại trưởng lão lên tiếng: “Vị trí tông chủ của Thanh Vân tông ta, từ trước tới nay đều là trưởng thành từ trong lớp đệ tử ưu tú hoặc trong lớp trưởng lão quyền cao chức trọng”.  
“Ngươi không phải là đệ tử của Thanh Vân tông ta, lại càng không phải là trưởng lão của Thanh Vân tông nên điều này không phù hợp với quy tắc!”  
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh khẽ cười, bàn tay vỗ một cái, một lệnh bài Thanh Vân tông trong ngực Lý Hạc đứng bên cạnh rơi ra ngay lập tức.  
Tần Ninh nhặt lệnh bài lên, cười nói: “Bây giờ ta là đệ tử của Thanh Vân tông rồi”.  
Tần Ninh biết, mấy vị trưởng lão này nhìn thấy sức mạnh của lão Vệ thì không tấn công thẳng tay, nhưng cũng muốn gây khó dễ cho hắn.  
Hắn cũng có thể bảo lão Vệ ra tay, gây sốc cho tất cả mọi người, ngồi lên cái ghế tông chủ.  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.