Chương trước
Chương sau
Thời gian trôi qua, một ngày này Tần Ninh chậm rãi mở mắt.  
Một luồng tinh quang lóe lên rồi biến mất.  
“Kim Sơn Đạp Đỉnh huyền diệu vô cùng…”  
Tần Ninh cười tươi nói.  
Kim Sơn Đạp Đỉnh chính là chiêu thức linh quyết của Âm Dương Ly Hợp Kim thể, duy chỉ có tu luyện tới tầng 6 mới có thể thi triển.  
Tuy chỉ là một chiêu, nhưng một chiêu này đã đủ rồi.  
Một bước Kim Sơn Đạp Đỉnh có sức mạnh bằng 300 ngàn cân.  
“Tìm kỹ vào, tìm không thấy thì chặt đầu hết cho ta!”  
Tần Ninh mở đôi mắt, có giọng nói thấp thoáng rơi vào tai hắn.  
Tới giờ đã đạt cảnh giới Linh Phách, thị giác thính giác đều tăng trưởng với biên độ cực lớn, giọng nói trong chu vi mấy trăm mét đều có thể nghe rõ mồn một.  
“Đại ca Vân Sam, rốt cuộc linh thú đó có dáng vẻ thế nào, bọn ta đều không biết thì sao mà tìm được”.  
“Đúng vậy, thái tử Vân Chấn chỉ nói là đầu có 3 sừng, nhưng linh thú 3 sừng quá nhiều luôn!”  
“Đúng thế đúng thế, trong Đại Hoang Cổ này nguy hiểm trập trùng, nhỡ chúng ta đi vào đất chết thì sợ là chết cũng không biết tại sao lại chết đấy!”  
Tiếng bàn tán vang lên từng hồi.  
Đầu có 3 sừng?  
Lúc này Tần Ninh lắng tai nghe ngóng.  
Dường như thanh niên được gọi là Vân Sam kia lên tiếng: “Nói nhiều lời thừa thãi làm gì, không tìm thấy thì đợi đại ca Vân Chấn làm thịt, lột da các ngươi đi!”  
Nhắc đến Vân Chấn, rõ ràng là những kẻ khác đều im như thóc.  
“Đại ca Vân Chấn cái gì cũng tốt, mỗi tội quá lạnh lùng”.  
Một thanh niên không nén nổi nói: “Nhưng cũng phải, xếp thứ 7 bảng Thiên Anh, cảnh giới Linh Phách tầng 9 đỉnh cấp, đổi lại là ai thì cũng sẽ lạnh lùng”, “Nói nhiều lời thừa thãi quá”, Vân Sam lại quát lên: “Đại ca Vân Chấn chính là đệ nhất thiên tài của cương quốc Vân Hải chúng ta, cũng chỉ có 6 gã khủng khiếp ở 3 cương quốc lớn mới có thể áp chế nổi huynh ấy. Những kẻ khác thì tính là cái thứ gì, lạnh lùng thì làm sao? Chẳng lẽ cả ngày cười hi hi ha ha à?”  
Một nhóm khoảng 7, 8 người bắt đầu tìm kiếm xung quanh.  
Tần Ninh thấy mấy tên đó đang tìm về phía mình thì chuẩn bị đi ra.  
Tam Linh Câu chính là linh thú ngũ phẩm, thời kỳ trưởng thành thì có thể so với cảnh giới Địa Võ đỉnh phong.  
Còn lúc còn nhỏ cũng có thực lực cảnh giới Linh Phách.  
Con Tam Linh Câu này rõ ràng là vẫn còn nhỏ, chỉ chống đỡ được thực lực cảnh giới Linh Luân, hơn nữa không biết chiến đấu thế nào thì cũng không thể phát huy được thực lực.  
“Nhóc con, đạp phải ngươi rồi, thật xin lỗi”. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.