Chương trước
Chương sau
Mà Thánh Minh Hoàng cũng chỉ cười khổ.  
Ông ta hết cách rồi.  
Tần Ninh thật sự quá mạnh mẽ. Đối diện với thượng quốc là giết không tha. Ông ta cứ nghĩ Tần Ninh sẽ khiêm tốn hơn khi đứng trước cương quốc.  
Nhưng Tần Ninh vẫn như vậy.  
Có lẽ là hắn không sợ trời không sợ đất, cho nên thượng quốc, cương quốc, tông môn thì có là gì đâu?  
Mặc dù vậy, Thánh Minh Hoàng vẫn không lo lắng lắm mà mong đợi nhiều hơn.  
Mong đợi những biểu hiện của Tần Ninh ở Đại Hoang Cổ.  
Với tính cách của hắn thì e là Đại Hoang Cổ sẽ dấy lên một hồi phong ba đấy.  
Nhưng Đại Hoang Cổ là nơi đã trải qua hàng vạn năm thay đổi, nguy hiểm trùng trùng.  
Hơn nữa lại có sự áp chế với uy nặng cường đại.  
Bức tượng đáng sợ của Tần Ninh sẽ mất công hiệu ở trong Đại Hoang Cổ.  
Vậy Tần Ninh sẽ làm thế nào đây?  
Không có chỗ dựa lớn mạnh thì chỉ đành dựa vào thực lực của bản thân hắn thôi.  
Rồi từng người dần dần rời đi.  
Lúc này Tần Ninh đi đến bên hồ rồi ngồi xuống.  
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi đứng sau lưng hắn mười bước.  
Thương Hư thì bước lên trên.  
“Công tử...”  
Thương Hư nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở phía sau, nhỏ giọng nói: “Công tử, đó là tàn hồn của giao long răng xanh sao ạ?”  
“Ừ!”  
“Công tử, năm đó tôn giả Đại Hoang bị ngài giết, tại sao giao long răng xanh vẫn...”  
“Còn cái gì mà hắn ta khiêu chiến ta rồi bị ta giết...”  
Tần Ninh lắc đầu nói: “Cũng chỉ là lời đồn đại mà thôi!”  
Thương Hư lập tức chắp tay nói: “Lão hủ sai rồi, không nên tưởng những lời đồn là thật như vậy!”  
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.