Máu tươi dâng lên cuồn cuộn, không thể khống chế.
Thương Nhất Tiếu lại càng sốt ruột.
Người bình thường mặc lên mà cảnh giới Thiên Võ 7 biến mà không thể phá giải, vậy thì đổi thành Dương Dũng mặc lên, chỉ sợ lão tổ Thương Hư lại càng không thể phá giải, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng. “Tần công tử, làm thế nào bây giờ?”
Thương Nhất Tiếu không nhịn được mà thúc giục nói.
“Gấp gáp cái gì?”
Tần Ninh nhìn hai người đang giao chiến, nói: “Gã Thương Hư này còn dám lừa ta, không thể để ông ta chịu chút khổ sao?”
Nghe thấy lời này, vẻ mặt của Thương Nhất Tiếu càng khó nhìn.
“Tần công tử, sở dĩ lão tổ lừa công tử là không muốn vì chuyện của mình làm chậm trễ chuyện của công tử!”
Tần Ninh liếc nhìn Thương Nhất Tiếu, cười nói: “Hi vọng là như vậy…” Bị Tần Ninh nhìn như thế, chỉ khiến Thương Nhất Tiếu cảm thấy đáy lòng rét run.
Không phải là ánh mắt của Tần Ninh lạnh lẽo cỡ nào, thực lực mạnh mẽ bao nhiêu mà đơn thuần chỉ là phản xạ có điều kiện, đánh vào đáy lòng, không hiểu rõ suy nghĩ của Tần Ninh.
Ầm…
Một tiếng nổ ầm ầm mãnh liệt vang lên.
Lúc này, bộ quần áo của Thương Hư đã vô cùng rách rưới, toàn thân đang khổ nhục chống đỡ tiếp.
Dương Dũng thì lại mang khí thế mạnh mẽ, hơi thở mãnh liệt.
“Lão già Thương Hư, ta biết ông ngủ say hơn 9 vạn năm, thực lực không ngừng giảm sút, bây giờ chỉ là cảnh giới Thiên Võ 1 biến mà thôi”.
“Dựa vào trình độ bây giờ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312587/chuong-337.html