Lúc này, Tần Ninh đứng ra, vỗ vỗ quần áo, tùy ý bước ra 7 bước.
7 bước này xem ra rất kỳ quái, căn bản không phải là bước đi của người bình thường.
Bá chủ Nguyên Phong Không, bá chủ Khưu Điền, và bá chủ Mộc Thương, ba vị hoàng đế của đế quốc lớn đều không hiểu ra sao.
Nhưng Vũ Nghiễm lại cảm thấy chấn động. Sau đó, Vũ Nghiễm gập mình thật sâu, nhìn Tần Ninh, vẻ mặt còn cung kính hơn Nguyên Phong Không.
“Đa tạ Tần tiên sinh!”
Cách gọi này của Vũ Nghiễm khiến 3 vị bá chủ khác đều sửng sốt.
“Được rồi, sau này Cửu U Đại Lục phát triển thế nào, chỉ cần các ông không làm loạn thì ta sẽ không đối phó với các ông, yên tâm đi!”
4 người, mang theo một đám người của đế quốc mình rời đi.
Thương Hư nhỏ giọng nói: “Công tử vừa rồi diễn luyện Bước thần Thiên Ảnh?”
Bước thần Thiên Ảnh! ! Thiên Động Tiên đứng một bên cũng nheo hai mắt lại.
Năm đó thiên tướng Vũ Ảnh thuần thục nhất là Bước thần Thiên Ảnh, bước đi mang theo sát khí. Thiên tướng Vũ Ảnh chỉ dựa vào bước chân mà uy danh lừng lẫy, có thể gọi là sát phạt độc nhất vô nhị, giành lấy tướng thủ cấp trong chục ngàn quân, dễ như trở bàn tay.
Nhưng sao Tần Ninh lại biết được?
Đối với Thương Hư mà nói thì lại rất rõ.
Năm đó những linh quyết mà 3 vương 7 hoàng 9 soái 18 thiên tướng tu luyện, những linh khí đạt được cũng đặc biệt quý hiếm.
Họ lấy từ đâu?
Đương nhiên là từ cương vương Minh Uyên!
Mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312575/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.