Chương trước
Chương sau
Một giọng nói mềm mại vang lên, bất ngờ lại là giọng nói của Tiểu Phi.
Tiểu Phi nói: "Tần Ninh ca ca đã bảo chúng ta đợi ở nơi này thì nhất định sẽ không có chuyện gì xảy ra, mọi người chớ bị ảnh hưởng, cứ ở trên đài Đăng Thiên này an tâm tu luyện là được".
“Cơ hội không thể bỏ lỡ, bỏ lỡ rồi thì nó sẽ không bao giờ đến nữa!” Khi Tiểu Phi nói, tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Bao gồm cả Tần Sơn, Tần Hải, Tần Hâm Hâm và những người khác, lúc này, bọn họ đều quay sang nhìn Tiểu Phi với vẻ mặt kỳ quái.
Cô nhóc này, rõ ràng không phải là con người!
Trong hơn một tháng, mọi người đúng là đã tiến bộ rất nhiều nhờ an tâm tu luyện trên đài Đăng Thiên này.
Tuy nhiên, riêng cô nhóc Lăng Tiểu Phi này thì đã thăng cấp từ cảnh giới Linh Phách tầng 1 thẳng lên cảnh giới Linh Phách tầng 4.
Đây là loại thiên phú khủng bố gì vậy? Rõ ràng cô nhóc này chỉ mới bảy, tám tuổi mà thôi. ! Có một số người chọn không quan tâm đến lời nói của Lăng Tiểu Phi.
So sánh bản thân với cô nhóc này, đúng là tức chết người.
Rõ ràng Tần Ninh để cô nhóc này ở lại đây là để chọc tức bọn họ.
“Chúng ta phải làm gì bây giờ?”, Thiên Ám thì thầm nói: “Ở đây không chỉ có mấy đế quốc, mà ngay cả mấy thượng quốc cũng đã tới rồi”.
"Đi một bước thì hay một bước, cô nhóc Tiểu Phi này nói cũng không sai, chúng ta cứ ở chỗ này chờ là được".
Minh Ung bình tĩnh nói: "Ta muốn xem thử bọn chúng sẽ phá cấm chế này như thế nào".
"Đài Đăng Thiên đã ở trước mặt, mà các ngươi còn không phá được cấm chế, thực sự là rất nực cười!"
Vào lúc này, một tràng cười bỗng vang lên.
Một nhóm người chậm rãi bước ra khỏi đám đông, khí thế bất phàm, uy vũ ngất trời.
"Dương Thiên Thủ, quốc chủ thượng quốc Linh Ương!"
“Mộc Thanh Phong, quốc chủ thượng quốc Mộc Diệp!”
"La Thông Thiên, quốc chủ thượng quốc Thiên La!"
"Thương Bắc Huyền, quốc chủ thượng quốc Thương Long!"
Lúc này, đám đông lại càng trở nên náo nhiệt.
Bốn thượng quốc lớn này đều là những thượng quốc uy danh hiển hách, so với thượng quốc Thiên Hoa, thượng quốc Phong Hành, thượng quốc Thanh Hải thì còn cao hơn một bậc. Thậm chí, thượng quốc Linh Ương và thượng quốc Thương Long còn là một trong bảy thượng quốc hàng đầu.
Thượng quốc Linh Ương, tổ tiên là thiên tướng Linh Uyên, một trong 18 thiên tướng.
Và thượng quốc Thương Long, tổ tiên chính là nguyên soái Thương Long.
Hai thượng quốc lớn này, trong số hàng trăm thượng quốc, có thể nói chính là những tồn tại đỉnh cao.
Thậm chí, trên toàn bộ Cửu U đại lục còn có lời đồn đại, cho rằng trong hai thượng quốc lớn này có lão cường giả cảnh giới Thiên Võ trấn giữ.
Giờ phút này đã có rất nhiều thượng quốc tụ tập lại ở đây, tất cả đều muốn leo lên được đài Đăng Thiên, sao có thể không làm kinh động đến người khác được.
Dương Thiên Thủ, quốc chủ thượng quốc Linh Ương, đang dẫn đầu người của mình, mang theo cả Mộc Thanh Phong quốc chủ xuất hiện.
Dương Thiên Thủ ngạo nghễ nói: "Nên cút đi đâu thì mau cút hết về đó đi, chẳng lẽ còn muốn đứng đây chờ đục nước béo cò sao?"
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của mọi người xung quanh đều thay đổi.
Dương Thiên Thủ hoàn toàn không coi họ ra gì.
Tuy nhiên, ông ta là cao thủ cảnh giới Địa Võ tầng 7, ông ta đã mở miệng nói như vậy thì bọn họ cũng phải nhận.
Thượng quốc Linh Ương là một trong bảy thượng quốc đứng đầu, cũng chính là tồn tại đỉnh cao giữa hàng trăm thượng quốc khác.
"Dương quốc chủ cần gì phải hùng hổ dọa người như vậy chứ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.