Vào lúc này, đám đông gần ba trăm người đã xuất hiện ở bốn phía.
Đội ngũ của hai thượng quốc lớn kia toàn là cường giả cảnh giới Linh Phách, cảnh tượng này khiến cho Lan Tiếu và Thạch Kinh Lôi nửa câu cũng không dám nói, lẹ làng lui qua một bên, muốn đi lại không dám đi.
“Thiên Động Tiên!”
Dương Thiên Thủ nhìn Thiên Động Tiên, nhàn nhạt nói: “Thân là cựu viện trưởng học viện Thiên Thần của đế quốc Bắc Minh, vậy mà ngươi làm việc không biết phân nặng nhẹ hay sao?”
Dương Thiên Thủ nhận ra Thiên Động Tiên ngay từ đầu, nên liền tin rằng việc Tần Ninh dám cuồng vọng như vậy là do ý của Thiên Động Tiên.
Thiên Động Tiên chậm rãi nói: “Lão phu bây giờ không phải là cựu viện trưởng của học viện Thiên Thần, mà chỉ là người đánh xe dưới trướng của công tử”.
Người đánh xe?
Cảnh giới Địa Võ tầng 3, làm người đánh xe cho một tên nhãi nhép cảnh giới Linh Luân tầng 5?
Có quỷ mới tin! “Ngươi cho rằng ta là đứa trẻ ba tuổi sao?”, Dương Thiên Thủ hừ lạnh nói.
“Tin hay không thì tùy”.
Thiên Động Tiên cũng lười nói nhiều, chắp hai tay đằng trước, lẳng lặng đứng ở bên cạnh Tần Ninh.
Tuy rằng ông ta cũng biết Tần Ninh hết lần này đến lần khác đều có ẩn giấu rất nhiều lá bài tẩy trong tay.
Nhưng sự việc lần này thực sự rất nguy hiểm.
Dương Thiên Thủ chính là quốc chủ của thượng quốc Linh Ương, một trong bảy thượng quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312555/chuong-305.html