Linh khí loại này còn được gọi là linh khí đế, linh khí tướng. Vì bên trong nó vốn đã chứa rất nhiều hơi thở mạnh mẽ.
Minh Uyên đại đế và thiên tướng Nguyên Phong năm đó là những nhân vật tương đương với những lão cổ hủ của bốn đại tông môn hiện giờ.
Sư tôn của Minh Uyên đại đế là tôn giả Thanh Vân, sư tổ là Cửu U Đại Đế, lại càng là những nhân vật chí tôn vô thượng, vượt qua cả bốn đại tông môn hiện giờ.
Linh khí mà hai người bọn họ sử dụng lại càng chứa đựng sự uy võ của đế vương, của tôn giả.
Cung Càn Khôn, tên Chấn Thiên chính là linh khí mà tôn giả Thanh Vân dùng khi còn ở cảnh giới Địa Võ.
Cung và tên này kết hợp lại tạo nên uy lực bá đạo, mà còn mang cả tôn uy của tôn giả Thanh Vân lưu lại.
Tôn giả Thanh Vân là sư tôn của Minh Uyên đại đế, còn đáng sợ hơn cả Minh Uyên đại đế. Ba hoàng bảy vương gì đó, chẳng là cái thá gì.
Linh khí ông ấy từng sử dụng có mang theo tôn vị, sức mạnh bá đạo. Dù là võ giả cảnh giới Linh Hải bắn tên thì cũng sẽ là chiêu lấy mạng.
“Sao? Sợ rồi à?” Nhìn Nam Trạch Thiên đứng im bất động, Tần Ninh bật cười.
“Sợ ngươi? Ta còn lâu mới sợ!”
“Nếu không sợ thì giết ta đi!”
Tần Ninh lại cười nói.
“Nam huynh!”, Tiễn Phong nói: “Thằng nhãi này đang ra oai thôi, cung Càn Khôn và tên Chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312539/chuong-289.html