Nghe vậy, nhóm Minh Ung và Thiên Ám lập tức lấy ra tất cả linh đan tam phẩm và tứ phẩm của mình, không chút chậm trễ.
Đây là lần đầu bọn họ thấy Tần Ninh lo lắng như vậy.
“Nuốt hết vào đi, xong rồi thì đừng khóc nữa!”
Tần Ninh an ủi Tiểu Thanh như một đứa trẻ.
Những tiếng rộp rộp vang lên, Tiểu Thanh không ngừng nuốt linh đan vào miệng. Nhóm người lúc này cũng hoàn toàn câm nín.
Đúng là phung phí của trời mà!
Dần dần, điều khiến bọn họ kinh ngạc đã xuất hiện.
Chỉ thấy bên ngoài cơ thể Tiểu Thanh xuất hiện từng luồng ánh sáng màu xanh, số linh đan tam phẩm tứ phẩm kia đã khiến vết thương của nó dần dần hồi phục. Cảnh tượng này khiến bọn họ sửng sốt.
Linh đan có thể khôi phục vết thương và tăng tu vi là điều ai cũng biết.
Nhưng Tiểu Thanh này ăn một đống linh dược, không bị nổ chết thì thôi, lại còn khôi phục thực lực.
Đúng là không thể tin nổi.
“Bòoo...”
Khi cảm nhận được vết thương mình đã khôi phục, Tiểu Thanh vui vẻ hơn nhiều, ánh mắt trở nên giảo hoạt hơn, rồi nó nhìn Tần Ninh.
“Cút ngay, khôi phục vết thương là đủ rồi, muốn ăn no thì lát nữa ta đưa ngươi đi!”
Tần Ninh mắng mỏ rồi nói: “Giờ đưa ta đi tìm Tiểu Phi đi”.
“Bòoo...”
Nghe vậy, Tiểu Thanh liền kêu lên với một giọng phẫn nộ.
“Hai ngươi bị ám toán à?”
Mắt Tần Ninh trở nên lạnh lùng, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312537/chuong-287.html