“Viên Viên, cô cười gì vậy?”
“Sương Nhi, theo tính cách của công tử thì bỏ gần tìm xa chắc chắn là vì nơi gần này rất nguy hiểm”.
Diệp Viên Viên khẽ cười nói: “Không chừng là giữ lại cho một số người có ý đồ riêng đấy”.
Đối với cuộc nói chuyện của hai cô, Tần Ninh chỉ cười không nói.
Một đoàn người đi tới hoàng cung.
Hôm nay, trong hoàng cung, cấm vệ quân đi đi lại lại mang một vẻ lạnh lùng, ở cửa vào cung có một bóng người đã đợi từ lâu.
Chính là Minh Vũ.
Nhìn thấy Tần Ninh tới, Minh Vũ cũng thở phào.
“Làm gì mà mang cái vẻ như sắp gặp kẻ địch lớn vậy? Tuy có nguy hiểm, nhưng cũng không phải là 9 chết 1 sống, nói không chừng còn là cơ hội để đế quốc Bắc Minh quật khởi!”
Tần Ninh vỗ vỗ vai Minh Vũ, nói: “Yên tâm đi, có ta ở đây sẽ không xảy ra vấn đề gì cả”.
Lúc này, Minh Vũ cũng khẽ gật đầu.
Tần Ninh quả thật là có thể khiến người ta cảm thấy an toàn.
Vân Sương Nhi bĩu môi nói: “Viên Viên, cô xem, công tử có giống đang dạy dỗ con cháu của nhà mình không?”
“Cũng giống thật!”
Lúc này, trong lòng ba người Tần Sơn, Tần Hải, Tần Hâm Hâm đã hiểu rõ.
Từ khi Tần Ninh gặp biến cố, có lẽ đã đạt được truyền thừa của Cửu U đại đế.
Hơn nữa, họ cũng dần hiểu được, lai lịch thân phận của viện trưởng Thiên Ám và hoàng đế Minh Ung.
Tần Ninh tiếp nhận truyền thừa của Cửu U đại đế, nên ở một phần nào đó, chính là kế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312506/chuong-255.html