Lúc này, Lý Lan Đình cảm thấy đầu óc choáng váng.
Tần Ninh thật sự giả bộ ngu ngơ sao?
Ở đế quốc Vân Lam, hoàng thất Vân gia có Lam gia phụ trợ.
Lam gia có thể gọi là uy lực tương đương với Vân gia ở đế quốc Vân Lam.
Giết người thì cũng đã giết rồi, còn hiên ngang thừa nhận như vậy? Lẽ nào Tần Ninh không biết sự kinh khủng của Lam gia sao?
“Được, nếu ngươi đã dám thừa nhận vậy thì ngoan ngoãn chịu hình phạt mà mình đáng phải chịu!”
Lam Thiên Phi lạnh lùng, hừ lạnh: “Đế quốc Vân Lam không phải nơi người đế quốc Bắc Minh ngươi nghênh ngang!”
“Ta vẫn luôn thích nghênh ngang, nhưng kể cả ta muốn nghênh ngang thì cũng không phải một thằng nhãi như ngươi có thể ngăn cản!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Chuyện của người lớn, ta khuyên ngươi ít xen vào thôi!”
Chuyện của người lớn, ta khuyên người ít xen vào…
Tần Ninh, thật sự thành thật như vậy sao?
Nói lời như vậy sẽ chết rất khó coi đấy!
“Khốn nạn, đáng chết!”
Lam Thiên Phi hoàn toàn tức giận.
Bộ dạng của Tần Ninh nào có giống vẻ nhận lỗi sai? Mà quả thật là hoàn toàn coi thường người khác, mắt mọc trên đầu rồi.
Soạt…
Nhưng trong chớp mắt khi Lam Thiên Phi lao tới thì Diệp Viên Viên đã xông thẳng lên.
“Muốn chết!”
Lam Thiên Phi là cảnh giới Linh Luân tầng 3, trong cả đế quốc Vân Lam cũng chỉ có đại ca mới vượt qua được hắn ta một chút.
Diệp Viên Viên là thiếu nữ mong manh trông như chỉ mới 17 tuổi mà muốn chặn hắn ta sao? Mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312477/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.