Bên ngoài đình nghỉ mát, lúc này, Vương Kiêu mặt tái mét, gắng gượng chống đỡ tiếng đàn, nhưng gần như không thể bước thêm một bước.
“Võ giả âm tu!”
Vương Kiêu tức không nói lên lời.
Không ngờ, gã này lại không nói lời nào mà ra tay luôn.
Lẽ nào hắn không biết, đắc tội Vương Kiêu ta thì có hậu quả gì sao?
Mà Tần Ninh lúc này cũng lười quan tâm tới mấy gã này.
Âm tu nhất đạo, trong kỷ nguyên trước, gần như không được gọi là con đường võ đạo.
Khi đó, võ đạo chủ yếu chính là tu hành thể phách, nhưng một vị thiên tài âm tu tuyệt thế nổi lên, mở ra đạo âm tu trong vạn giới.
Sau đó người này được tôn sùng là người sáng lập âm tu.
Tên của người khởi xướng âm tu, chấn động cực kỳ mạnh mẽ trong vạn giới, một khúc nhạc có thể hủy diệt trời đất, một khúc nhạc có thể chấn động giết chết thiên thần.
Mà tình cờ, người này tên là Vương Tâm Nhã, là ngũ nương của hắn, cũng là người vợ thứ năm của cha hắn.
Khi Tần Ninh còn bé, lúc vẫn chưa bắt đầu trải qua chín đời chín kiếp thì hắn chính là thiếu chủ của Cửu Thiên Vân Minh uy danh lừng lẫy.
Mà người cha Vô Thượng Thần đế chính là chủ của Cửu Thiên Vân Minh, 9 bà vợ đều là thiên tư chi nữ nổi tiếng khi đó.
Lúc đó, mọi người đều biết, Vô Thượng Thần Đế Mục Vân có thực lực mạnh mẽ đến mức không thể lường được.
Nhưng lại càng nhiều người nhắc đến sự phong lưu của Vô Thượng Thần Đế.
Đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312475/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.