Suốt bốn trận tỷ thí, bốn thiên tài trong hoàng thất mà ông ta cử ra đều đã bị đánh bại.
Kiếm thuật, đan thuật, khí thuật, trận thuật, không có môn nào mà đế quốc Bắc Minh có thể giành được vị trí đầu tiên.
Điều này thực sự không thể chấp nhận được.
Chẳng lẽ những thiên tài trẻ tuổi của đế quốc Bắc Minh thật sự yếu kém như vậy sao?
Trong lòng hoàng đế Minh Ung chợt nảy sinh cảm giác bất lực.
“Ha ha, hoàng đế Minh Ung, xem ra thiên tài của quý quốc thật sự chẳng ra cái dạng gì!”
Ngôn Vương của đế quốc Xích Nguyệt bật cười nói: “Từ kết quả của lần tỷ thí này cho thấy, đế quốc Bắc Minh thật sự càng ngày càng tệ!”
Lời này vừa nói ra, những người khác cũng bật cười.
“Chỉ là tỷ thí mà thôi, cũng không phải chiến đấu thật, lần này đế quốc Bắc Minh ta đúng là đã chuẩn bị không kỹ lưỡng”, hoàng đế Minh Ung ngoài mặt khẽ mỉm cười.
Trong lúc lơ đãng, ánh mắt của ông ta lại nhìn về phía Tần Ninh.
Tần Ninh còn đang híp mắt, dựa vào bàn ngủ thiếp đi.
“Công tử... công tử, kết thúc rồi!”
Diệp Viên Viên lúc này mới kéo Tần Ninh dậy.
“Kết thúc rồi hả?”
Tần Ninh đứng lên, chắp tay nói: “Đã như vậy thì bọn ta đi trước!”
“Đợi đã!”
Đúng lúc này, giữa đám đông, có một bóng người bước ra.
Xích Như Hỏa của đế quốc Xích Nguyệt đã bước ra chặn Tần Ninh lại.
“Tần công tử, nếu công tử đã là khách quý của hoàng thất Bắc Minh, thì không biết công tử có bản lĩnh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312443/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.