Đan thuật của Tần Ninh thì không cần nói nhiều, có thể luyện chế là linh đan có đan vân thì tới Khương Vinh đại sư cũng phải khen ngợi hết lời.
Thánh Tâm Duệ lập tức nói: “Nếu cha biết Tần huynh tới thì nhất định sẽ vui mừng không thôi”.
“Cha các ngươi ôm tính toán gì cho rằng ta không biết sao?”
Tần Ninh nhìn Thánh Tâm Duệ, cười nói: “Nhưng, ngươi đã là đan đồng của ta, được gọi kỳ tài đan thuật đệ nhất của đế quốc Bắc Minh, nếu tiến bộ quá chậm thì ta cũng mất mặt lắm”.
“Đúng đúng ạ!”
Thánh Tâm Duệ vội vàng chắp tay dẫn đường.
Mà lúc này, Phương Thế Thành và Viên Cương cũng hơi sững sờ.
Rốt cuộc là Tần Ninh có bản lĩnh gì?
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi kính phục, đám người viện trưởng kiêng nể.
Đến cả hoàng thất cũng phải cẩn thận, dè dặt cung kính. Bây giờ đến Thánh Tâm Duệ của Thánh Đan các cũng cung kính như thế.
Có chuyện gì mà Tần Ninh không làm được không?
“Hai người các ngươi còn ngây ra đó làm gì!”
Tần Ninh nhìn hai người nói: “Nếu đã quyết định đi theo ta thì sau này phải nghe lời ta. Khu 36 đang thiếu người quản lý, hai người các ngươi vừa may mang người của hội Phương Viên giúp ta trông nom”.
“Vâng!”
Phương Thế Thành và Viên Cương thở phào.
Thế là coi như Tần Ninh đã thu nạp bọn họ rồi à?
“Đi theo đi!”, Tần Ninh lại nói: “Lần này luyện đan cũng sẽ luyện một loại đan dược cho hai ngươi, hỗ trợ các ngươi đạt tới cảnh giới Linh Luân”.
Nghe thấy vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312440/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.