Khi đám đệ tử đã hoàn toàn giải tán, Tần Ninh lúc này đã đứng ở trước quầy, Hứa Thông Thiên ho khan một tiếng, đi về phía trước.
“Người là Tần Ninh phải không?”
Hứa Thông Thiên cố hết sức để bình tĩnh, nhìn Tần Ninh, cười nhẹ nói: “Tới đây nhận sắp xếp chỗ ở của đệ tử nội viện phải không? Để ta sắp xếp cho ngươi!”
Nghe vậy, Đường Nguyên đang giãy dụa giữa những song sắt cửa sổ ngay lập tức cứng đờ cả người.
“Ta không nghe nhầm đó chứ?”
Đường Nguyên suy nghĩ đến ngu cả người.
Đường đường là trưởng lão danh dự, lại là cường giả cảnh giới linh phách, vậy mà lại nói muốn đích thân sắp xếp chỗ ở cho đệ tử nội viện sao?
Đùa gì vậy!
“Vậy cũng được!”
Tần Ninh nhẹ giọng nói: “Vậy cho đỡ gặp phải đám người thích gây phiền toái”.
Hứa Thông Thiên lập tức phất tay, cười nói: “Đã thế thì đến thư phòng của ta nói chuyện đi!”
“Được”.
Mấy người bọn họ rời đi cùng Hứa Thông Thiên.
Đường Nguyên hoang mang vô cùng.
Gã vừa nhìn thấy cái gì thế này?
Mới vừa rồi, một vị trưởng lão danh dự như Hứa Thông Thiên lại trông giống như một đệ tử giữ cửa Linh Các đang mời một vị khách quý đến thăm học viện vậy.
Tư thế đó, lời nói đó, chỉ đơn giản là... tôn kính đến lạ thường.
Tại sao vậy?
Tại vì Tần Ninh đã giành được vị trí thứ nhất trong kỳ nội viện thí luyện này sao?
Điều này là không thể!
Chỉ là một đệ tử mới vượt qua kỳ nội viện thí luyện nhỏ nhoi, trong mắt một vị trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312412/chuong-160.html