Cứ giết Tần Ninh như vậy thì cũng khó nói.
Nhưng Thiên Tử Đảng nhất định sẽ không bỏ qua như thế.
“Được!”
Kim Nhất Lôi gật đầu: “Tội chết có thể miễn, nhưng dùng con rối để cướp điểm của người khác, tàn sát đệ tử, rất nhiều đệ tử khác đã biết chuyện này rồi, nên tội sống khó thoát!”
“Ồ?”, Liệt Hỏa lão tổ khẽ chau mày.
“Phế đi tu vi, đuổi ra khỏi học viện!”, Kim Nhất Lôi nói.
Sắc mặt Tần Sơn liền biến đổi, nhìn sang Liệt Hỏa lão tổ.
“Không thể!”
Liệt Hỏa lão tổ quát lên “Nếu làm vậy thì Tần Ninh sao có thể tự bảo vệ bản thân?”
“Trưởng lão Liệt Hỏa, ta đã nhượng bộ lắm rồi mà ông còn không vừa ý à? Như vậy ta nên trả lời thế nào với các đệ tử khác đây?”
“Không vừa ý!”
Lúc này có âm thanh đột ngột vang lên.
Toàn bộ sửng sốt.
Các trưởng lão đang bàn luận xem làm sao để trừng phạt Tần Ninh, kẻ nào dám chen vào?
Mọi người tập trung lên võ đài, chính là Tần Ninh.
Tần Ninh khẽ chau mày nói: “Ta đã nói rõ ràng lắm rồi, ta phát hiện ra con rối, nó là con rối của ta, ta dùng thì không tính là phạm quy”.
“Thứ hai, người ta muốn giết ta, ta muốn sống, đương nhiên phải giết lại!”
“Thứ ba, cướp điểm, càng không vi phạm quy tắc”.
“Ta không làm sai gì cả, quy tắc của học viện cũng không ràng buộc được ta!”
Tần Ninh lúc này đã lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Viên Viên có một dự cảm không lành.
Mỗi lần nàng nhìn thấy biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312405/chuong-153.html