"Tiểu Soái!"
"Tiểu Soái!"
Khuôn mặt của ba người Tần Hải lúc này đã biến sắc, tức giận gầm lên, lao thẳng ra ngoài.
“Ngăn chúng lại!”, Sở Thành Hạc phất tay nói, còn không thèm nhìn tới.
Ngay lập tức, Sở Tiên Kiệt tăng tốc độ, cầm trường kiếm lấy đà đạp trên mặt đất rồi đâm thẳng về hướng của Trương Tiểu Soái.
Trương Tiểu Soái đã không còn vũ khí trong tay, căn bản không thể phản kháng.
"Thứ nông phu, chịu chết đi!"
Sở Tiên Kiệt cười ngoác miệng, sát ý bộc phát.
Vút…
Tuy nhiên vào lúc này, một thanh âm xé gió lại vang lên, một luồng sáng trong nháy mắt đánh tới, "vút" một tiếng, luồng sáng xuyên qua thân thể của Sở Tiên Kiệt, rồi mới đâm thẳng vào thân cây đại thụ ở phía sau lưng gã và dừng lại.
Bang…
Một tiếng nổ vang lên, thân thể của Sở Tiên Kiệt ngã xuống đất.
"Tiên Kiệt!"
Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Sở Thành Hạc đột nhiên tái nhợt.
Sở Tiên Kiệt, toi mạng!
Đây là đệ đệ ruột của gã, từ nhỏ đến lớn dù có bị cha mẹ mắng thì gã vẫn luôn bảo vệ đệ đệ mình.
Nhưng bây giờ, gã chỉ có thể bất lực đứng nhìn đệ đệ của mình chết ngay trước mặt.
"Là ai!"
Sở Thành Hạc nhìn xung quanh.
"Ta!"
Một giọng nói âm trầm chậm rãi vang lên.
Giữa rừng cây, lúc này có hai người bước ra ngoài.
Đó là Tần Ninh và Diệp Viên Viên.
"Tần Ninh!"
Hai mắt Sở Thành Hạc đã đỏ ngầu.
Nhưng khi gã nhìn thấy Diệp Viên Viên không hề tách rời khỏi Tần Ninh, Sở Thành Hạc liền tỉnh táo lại.
Diệp Viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312383/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.