"Cảm ơn công tử!"
Diệp Viên Viên chắp tay, có chút xấu hổ nói.
Không ngờ nàng lại có thể bị bầy sói làm khó.
Rõ ràng là con vua sói kia đã sắp đặt trận thế, cho nên hết con này đến con khác mới cứ thế xông ra.
Xảo trá!
"Xem ra kinh nghiệm đối chiến của cô vẫn còn quá ít!"
Tần Ninh lau vết máu trên cây côn mỏng rồi nói: "Mệnh môn của sói Tử Văn nằm ở cổ họng, cách hàm dưới của nó ba tấc, nếu như đâm vào vị trí đó thì sói Tử Văn chắc chắn sẽ chết!"
"Ỷ lại vào cảnh giới của bản thân mà cứ tiêu hao linh khí như vậy chính là điều không sáng suốt nhất".
Nghe vậy, Diệp Viên Viên gật đầu.
Chỉ là những điều này nói thì dễ nhưng làm thì quá khó.
Sao bầy sói lại không biết phòng ngự điểm yếu của mình chứ?
Nhưng Tần Ninh vừa rồi xuất chiêu vô cùng chính xác, tựa như hắn đã thành thạo chuyện này ngàn vạn lần.
Hắn chỉ mới đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 4, vậy mà có thể nhắm chính xác mệnh môn của một con sói Tử Văn cảnh giới Linh Hải tầng 7, và giết chết chỉ bằng một đòn.
Thực lực của Tần Ninh mạnh đến mức nào?
"Hả?"
Ánh mắt của Tần Ninh bỗng nhiên bất động.
Diệp Viên Viên cũng đang nhìn về phía trước, bên cạnh con sói Tử Văn đã chết lúc này đột nhiên xuất hiện mấy bóng người màu xám đen.
Mấy bóng người đó chỉ dài bằng ngón tay, nhảy lên nhảy xuống trên thân con sói Tử Văn, bận rộn qua lại, dường như đang thu thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312380/chuong-128.html