Mà lúc này, hai người Lục Huyền và Trương Tiểu Soái lại gần như nhảy dựng lên.
Ngay cả một người trầm lặng ít nói như Tuân Ngọc lại thể hiện sự kinh ngạc lồ lộ ra mặt.
Không chỉ có học viên cũ của học viện Thiên Thần biết đến Diệp Viên Viên, trong số học viên mới, danh tiếng của nàng cũng nổi như sấm bên tai.
Hoàng thể, thiên kim của Diệp gia, thân phận cao quý, dung mạo xuất chúng.
Nàng chính là nữ thần trong mộng của vô số đệ tử ngoại viện và nội viện học viện Thiên Thần.
Nhưng mà hiện giờ nữ thần lại ở trong một gian túc xá như này, còn gấp chăn bông… cho Tần Ninh?
“Tại hạ Sở Thành Hạc!”
Sở Thành Hạc chắp tay cười nói: “Diệp tiểu thư, sao tiểu thư lại ở đây? Hơn nữa còn ở cùng với một kẻ nói năng lỗ mãng, ngông cuồng như vậy nữa chứ?”
“Ta ở cùng với ai, có liên quan gì đến ngươi sao?”
Ánh mắt Diệp Viên Viên hiện lên tia không kiên nhẫn, nói: “Quản lý cho tốt đệ đệ của ngươi đi, đừng có cái kiểu từ Sở Nguyên quận đi ra mà không biết trời cao đất dày, phát ngôn bừa bãi như thế. Ở trong Đế Đô, tính mạng cũng có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào!”
Nghe được những lời này, sắc mặt Sở Thành Hạc tái mét.
“Ca, đánh con tiện nhân cái này đi!”
Sở Tiên Kiệt hét lớn: “Chính là ả đàn bà này, đệ bỏ ra năm trăm ngàn lượng để mua ả ta, vậy mà ả ta lại chẳng thèm ngó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312367/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.