Nghe vậy, gương mặt Diệp Viên Viên đỏ lên.
Dường như Tần Ninh từ lâu đã phát hiện ra điều gì đó không ổn.
Chỉ có điều cảnh giới Linh Hải tầng 4 của nàng vẫn không thể phản ứng nhanh bằng hắn.
Tần Ninh nhìn về phía trước, chậm rãi nói: "Nếu đã tới, vậy thì đi ra đi!"
"Nửa đêm không về nhà ngủ với vợ con, chờ trong gió lạnh thế này chắc không phải là để ngắm trăng sao chứ?"
Tiếng xé gió vang lên, từng bóng người giờ phút này xuất hiện ở trên phố, vây chặt ba người Tần Ninh.
"Á…"
Nhìn thấy mấy thân ảnh mờ nhạt, Lăng Tiểu Phi đột nhiên hét lên.
"Đừng sợ!"
Tần Ninh trấn an: "Chỉ là bọn chó chuột, muội không cần phải lo lắng!"
"Được!"
Lăng Tiểu Phi gật đầu, nép sát vào Tần Ninh.
"Ha ha, tên nhóc, sắp chết tới nơi mà vẫn còn cứng miệng!"
Giọng nói hơi khàn chậm rãi vang lên.
Trong số mấy chục tên, tên đứng đầu mặc áo giáp đen, trên mặt quấn khăn che, nhìn ba người Tần Ninh.
Diệp Viên Viên rút kiếm ra, lãnh đạm nói: "Nơi này là thành Bắc Minh. Các ngươi dám hại người vào đêm hôm khuya khoắt, đã nghĩ tới hậu quả chưa?"
"Diệp tiểu thư!"
Tên cầm đầu cười nói: "Quốc sắc thiên hương như cô, đi với tên nhóc này làm cái gì? Chỉ cần Diệp tiểu thư rời khỏi nơi này, những chuyện ở đây bảo đảm không liên quan gì đến cô!"
Nghe vậy, Diệp Viên Viên bước lên phía trước, giữa hai lông mày của nàng từ từ tụ lại một tia sát khí.
"Thôi vậy, nếu như cô đã muốn thế, thì ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312338/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.