“Tần Ninh ca ca, huynh muốn theo đuổi tỷ tỷ Vân Sương Nhi xinh đẹp này sao?”, Lăng Tiểu Phi chợt lên tiếng: “Huynh muốn theo đuổi tỷ ấy thì có thể tìm một chỗ để ta tắm rửa trước một lát không. Lâu lắm rồi ta chưa tắm đây, thối hoắc à!”
“…”
“…”
Cuối cùng, mấy người tới đại sảnh của quán trọ. Đám võ giả cải trang thành thổ phỉ tháo chạy khiến quán trọ cũng dần dần khôi phục sự yên tĩnh.
Tề Hạo kia, lúc này cũng đi tới.
“Tu vi của Tần Ninh huynh thật không tầm thường, tại hạ khâm phục!”
Tề Hạo chắp tay cười nói. Miệng thì nói với Tần Ninh nhưng hai mắt lại khoá chặt vào Vân Sương Nhi.
Hắn ta chẳng thèm quan tâm tới Tần Ninh. Lý do đi qua đây là vì Vân Sương Nhi quá đẹp, vẻ ngoài thanh thuần, tao nhã khiến nhịp tim của hắn ta tăng tốc thình thịch trong lồng ngực.
“Vân Sương Nhi, cái tên hay quá!”
Tề Hạo nhìn Vân Sương Nhi, tán thưởng nói: “Cô nương thật sự trời sinh kiều diễm, tại hạ tên Tề Hạo của Tề gia quận Thiên Thuỷ xin được chỉ giáo thêm!”
Tề Hạo giơ tay ra, nhưng Vân Sương Nhi lại không quan tâm mà trái lại nhìn Tần Ninh.
“Công tử Tần Ninh, vừa rồi công tử nói ta có chuyện phiền lòng?”, Vân Sương Nhi điềm tĩnh nói: “Liệu Công tử Tần Ninh có biết chuyện của ta là gì không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312314/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.