Cảnh này khiến hai cao thủ đạt cảnh giới Kinh Môn phải kinh ngạc.
“Lâm Khai Viễn, Lâm Khai Sinh, hai ông còn ở đó làm gì nữa?”
Lâm Ngọc Sinh và Lâm Xảo Nhi bị hai bóng người chặn lại, nhất thời nguy cơ tứ phía.
Lâm Ngọc Sinh kêu lên thì có hai người đi ra.
“Tần Ninh công tử!”
Lâm Khai Viễn và Lâm Khai Sinh là hai trưởng lão của nhà họ Lâm, cảnh giới Kinh Môn. Nhìn thấy cảnh này, hai lão kinh ngạc không thôi. Ánh mắt nhìn Tần Ninh cũng trở nên cẩn trọng hơn.
“Lão là Lâm Khai Viễn của nhà của nhà họ Lâm, công tử Tần Ninh, mong công tử nể mặt lão mà tha cho công tử và tiểu thư nhà lão!”
Hai người đứng trước nhà tranh, không hề ra tay giúp hai anh em Lâm Xảo Nhi mà hòa khí nói với Tần Ninh.
Bọn họ không nhìn ra thủ đoạn của Tần Ninh, một thiếu niên ở Môn Cảnh sao có thể làm được đến bước này?
Một khi hai bọn họ xông lên thì cũng sẽ bị ảo ảnh chặn lại, như vậy thì không ai chặn lại nổi hết.
“Nể mặt ông? Ông nghĩ ông là ai?”
Tần Ninh ưu nhã nói: “Ta cũng chẳng muốn giết bọn họ đâu, nhưng tiếc là bọn họ cứ có cái miệng không nói ra được tiếng người ấy!”
“Bảo ta tha cho bọn họ? Cũng được thôi. Lâm Ngọc Sinh, Lâm Xảo Nhi, tự vả đi, rồi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312281/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.