Trong nháy mắt, trên bầu trời có một tia sáng giáng xuống.
Ánh sáng đó phảng phất như đến từ chín tầng trời, đâm thẳng xuống, chiếu sáng lên người Tần Ninh.
Ngay sau đó, cơ thể Tần Ninh đột nhiên thay đổi. Hắn bước ra, ánh sáng nhảy theo bóng hắn. Bên trong khe núi có một trận sao đột nhiên xuất hiện.
“Ngũ Tinh Phong Linh Ấn, khai!”
Lúc này Tần Ninh đứng cạnh khe núi, rồi đột ngột quát lên.
Rầm ầm ầm...
Đá vụn trong khe núi đột nhiên lưu động, rơi ra ầm ầm. Từng viên đá đều hóa thành bụi phấn.
Mặt đất bên trong khe núi cũng đột nhiên dâng cao.
Một đài năm góc dần dần nhô lên.
“Xem ra vẫn hoàn hảo như xưa!”
Tần Ninh thở phào nhẹ nhóm, ánh sáng đó kia cũng từ từ tiêu tan.
Ở giữa đài là một con đường. Tần Ninh không do dự gì cả mà đi thẳng vào giữa con đường, bóng dáng biến mất ở ngoài cửa...
“Tiểu thư, nhìn kìa!”
Lúc này, tại một góc của núi Lăng Vân, có một thanh niên hớn hở nói.
“Ánh sáng rơi từ trên trời xuống, giống hệt với “sao trời giáng” mà trong bảo đồ miêu tả!”, người thanh niên đó kích động nói: “Trong dãy núi Lăng Vân thật sự có bảo vật, rất có khả năng xuất hiện Thiên Hỏa Linh Tinh!”
“Ừm!”
Trước mặt thanh niên đó là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312279/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.