“Sao vậy?”
Vừa đẩy cửa ra đã thấy dáng vẻ vội vã của Tần Hâm Hâm, Tần Ninh hỏi.
“Hôm qua Hứa Uyên và Trần Phong bị đuổi ra ngoài thì đi nương nhờ Lăng gia, mấy người đại trưởng lão nghe được tin này nên bây giờ lại gây khó dễ cho trưởng tộc!”
“Sáng sớm cha ta đã đến phố đan dược làm việc rồi, bây giờ mấy người đại trưởng lão làm khó e là có ý đồ xấu”.
Tần Hâm Hâm thở hổn hển nói.
“Vừa sáng sớm mà họ đã tụ tập bên ngoài sân nhà của trưởng tộc rồi”.
Nghe cậu nói vậy, Tần Ninh nhíu mày, ánh mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
“Lúc gặp nguy nan thì mấy lão già này lại đẩy sang hết cho trưởng tộc, cứ như vậy chỉ sợ ba gia tộc lớn Lăng gia còn chưa đánh đến thì nội bộ Tần gia đã loạn hết lên rồi”.
“Đúng vậy”.
Tần Hâm Hâm cũng tức giận nói: “Nhất là đại trưởng lão, nhị trưởng lão và ngũ trưởng lão. Đại trưởng lão và nhị trưởng lão đều là cảnh giới cửa thứ tám Kinh Môn, chẳng qua nếu so với trưởng tộc thì thực lực kém hơn nhiều, nhưng hai người họ vẫn luôn không chịu thua, ngũ trưởng lão cũng theo sau châm dầu vào lửa”.
“Cha ta vốn dĩ vẫn luôn giúp trưởng tộc, hai người họ đều là cảnh giới cửa thứ tám Kinh Môn, đại trưởng lão và nhị trưởng lão không dám làm quá. Nhưng Lăng gia khai chiến, có lẽ ba người họ sẽ âm thầm quấy rối”.
“Đi, đến đó xem sao!”
“Ừ”.
Tần Ninh thờ ơ nói: “Nếu thật sự không được thì cứ loại bỏ ba người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/312272/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.