🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
h là một dấu mốc vô cùng quan trọng trên con đường tu luyện.

Nguyên thần ở dạng năng lượng còn linh hồn sơ sinh thì đã là một thực thể. Nguyên thần thông thường không dám đi quá xa cơ thể, các phép thần thông nó có thể thi triển cũng khá đơn giản. Thường thấy nhất là dùng niệm lực để điều khiển đồ vật và tấn công về mặt tinh thần.

Linh hồn sơ sinh thì khác, nó giống như một sinh mệnh hoàn chỉnh, có thể tấn công trong phạm vi hàng nghìn dặm, cũng có thể tự tu luyện.

Nguyên thần không có cơ thể thì sẽ không chốn dung thân, chẳng khác nào nước không có nguồn, cây không có gốc, càng lúc càng yếu đi. Nhưng linh hồn sơ sinh không có cơ thể thì có thể tự tạo ra một cơ thể hoặc cư trú trong cơ thể của người khác. Thậm chí nó còn có thể tiếp tục tu luyện mà không cần cơ thể.

So với nguyên thần thì linh hồn sơ sinh có nhiều phép thần thông, pháp thuật,... hơn. Ở cấp Địa Tiên, chỉ có người tạo ra được linh hồn sơ sinh mới được coi là cao thủ.

Linh hồn sơ sinh của Ngô Bình không giống của người khác, mỗi một bước anh đều tu luyện đến cảnh giới cực viên mãn nên linh hồn sơ sinh của anh là linh hồn sơ sinh cấp thần hay còn gọi là "Thần Anh".

Linh hồn này của anh đang được thai nghén, có lẽ trong khoảng ba ngày nữa sẽ được sinh ra.

Lúc này anh đột nhiên cảm thấy hơi đau, Ngô Bình không khỏi nghi ngờ tại sao mình lại có cảm giác này? Lẽ nào đã xảy ra chuyện gì đó?

Hải Thành ban đầu sau khi trời đất rung chuyển thì trở thành một quần đảo thuộc Đông Hải. Giữa nó và khu vực Giang Nam cách nhau hàng chục triệu kilomet đường biển.

Hải Thành là nơi có nền kinh tế quan trọng nên trật tự ban đầu được thiết lập khá tốt, cuộc sống của người dân vẫn được đảm bảo.

Thế nhưng, mấy tiếng trước, có một bông hoa sen màu đỏ như máu đọt nhiên xuất hiện trên bầu trời Hải Thành. Bông hoa sen đó lộn ngược lại, còn quay chầm chậm. Sinh khí của những người trên đảo không ngừng bị nó hút lấy. Một số người thể chất yếu, chẳng mấy chốc đã mất mạng.

Nhậm San San lúc này đang nằm trên giường của bệnh viện chờ sinh. Trong tay cô ấy cầm một miếng ngọc, phân vân không biết có nên báo tin này cho Ngô Bình biết hay không.

Sự xuất hiện của hoa sen máu khiến cô ấy cảm thấy rất khó chịu, mẹ cô ấy còn ngất đi trong lúc đang chăm sóc cô ở bệnh viện. Nếu không phải do họ đều được uống đan dược Ngô Bình cho, thể chất tốt hơn người thường thì chỉ e là đã sớm mất mạng rồi.

Lúc này, bụng cô ấy đau quằn quại, đứa trẻ sắp được sinh ra nhưng các hộ sinh đều đã ngất, không ai giúp được cô ấy.

Cô ấy vội vã bóp nát miếng ngọc bội.

Miếng ngọc vỡ ra, Ngô Bình đang ở Hưng Long đột nhiên giật mình thảng thốt: "Nhậm San San gặp chuyện sao?"

Anh không kịp nghĩ nhiều, hóa thành một tia sáng lao vút đi, chẳng mấy chốc đã tới Hải Thành. Khi anh nhìn thấy hoa sen máu thì đột nhiên nổi giận đùng đùng. Anh giơ tay phóng ra một đạo kiếm quang, đạo kiếm quang bay thẳng về phía hoa sen máu.

Hoa sen máu phát ra ánh sáng đỏ khiến kiếm quang của anh văng ra. Sau đó, một tiếng Phật hiệu vọng lên, một tăng nhân đứng tuổi mặc áo choàng đỏ xuất hiện, chắn đằng trước bông sen máu.

Tăng nhân nhìn Ngô Bình hỏi: "Hậu bối, tại sao cậu dám động vào pháp bảo của Phật gia? Chán sống rồi sao?"

Ngô Bình đáp: "Thu lại thứ này ngay, nếu không đừng trách tôi không khách sáo".

Anh có thể nhận ra hòa thượng trước mặt không dễ chơi, tu vi của ông ta có lẽ ở cấp Chân Tiên.

Tăng nhân cười cổ quái đáp: "Không khách sáo? Cậu cảm thấy cậu đánh thắng được tôi sao?"

Ngô Bình cười lạnh: "Ông tự tìm đến chỗ chết thì đừng trách tôi!"

Anh giơ tay lên, kiếm phù Thiên Tượng bay ra. Chỉ thấy một đạo kiếm quang mờ mờ vụt qua, trong nháy mắt đã đem theo khí tức kinh hoàng bay về phía tăng nhân. Kiếm phù Thiên Tượng này anh được môn chủ của Thiên Tượng cho. Uy lực của nó có thể đả thương cả Kim Tiên!

Tăng nhân kia kinh ngạc, kêu lên: "Cậu là ai hả?"

Ông ta hai tay nhấc pháp trượng lên, trên cây trượng có một chiếc đầu lâu tỏa ra ánh sáng bạc. Mặc dù nó tạm thời chắn được kiếm quang nhưng cũng không cầm cự được lâu. Ánh sáng màu bạc không ngừng bị áp chế.

Ngô Bình cười lạnh, lại phóng ra một đạo kiếm quang nữa. Kiếm này của anh đạt tới cảnh giới Không Tượng, lực của trời đất hợp lại cùng kiếm phù Thiên Tượng thành một.

"Đoàng!"

Kiếm quang của anh hủy diệt luồng sáng màu bạc kia, thân thể tăng nhân kia thu lại vào trong chiếc áo choàng, hóa thành một tia sáng đỏ chạy trốn.

Hoa sen đỏ bị kiếm quang chém thành hai nửa. Ngô Bình cảm thấy bông hoa sen quỷ dị này chứa đựng năng lượng sinh mệnh khổng lồ, cho nên anh lấy ra lò luyện Minh Thần rồi ném vào chỗ bông sen.

Lò luyện tỏa ra ánh sáng đen, hút lấy hai nửa của bông ho

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.