🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
m, đi nhanh về nhanh”.

Ngô Bình chuẩn bị qua một chút rồi đến Long Kinh. Trước khi tới học viện, anh đã đến gặp hoàng đế của nước Long.

Lần trước, anh đã thấy hoàng đế và viện trưởng của học viện Võ Đạo không ưa nhau, hơn nữa Long Tượng Thiên Tôn còn có ác ý với anh, vì thế anh quyết định sẽ đến gặp hoàng đế để bàn đường đi nước bước trước.

Anh vừa đến Long Kinh thì đã gọi ngay cho Trác công công, hai bên đã trao đổi cách liên lạc.

Loáng cái, Trác công công đã hẹn anh gặp mặt ở hoàng cung. Thanh Long Môn ở trong hoàng cung, Ngô Bình muốn gặp hoàng đế thì phải vào đây.

Anh đi đến cổng thì thấy có lính gác, cả hoàng cung có đại trận bảo vệ, Đại La Hư Tiên muốn vào cũng không được.

Anh vừa tới thì Trác công công đã xuất hiện, ông ấy cười nói: “Tổng đốc Ngô, cuối cùng cũng gặp lại cậu rồi”.

Ngô Bình chắp tay nói: “Trác công công, lâu rồi không gặp. Tôi đang muốn đến học viện Võ Đạo kiếm tra võ vương truyền kỳ nên muốn tới thăm hoàng đế trước”.

Trác công công cười nói: “Cậu làm thế là đúng, bệ hạ đang tiếp vài vị sứ thần của nước ngoài, chúng ta đến điện Càn Nguyên chờ nhé”.

Ngô Bình đồng ý rồi đi cùng Trác công công, hoàng cung rất rộng, anh vào trong rồi ngồi lên một cái kiệu.

Cái kiệu bay lên, khoảng mười phút sau thì đáp xuống. Ngô Bình xuống kiệu thì nhìn thấy một cung điện nguy nga, phía trước có rất nhiều lính canh, tu vi của họ đều rất cao, ai cũng là Thiên Tiên.

Trác công công mời Ngô Bình vào trong, đang có hơn chục người ngồi ở đây, xem ra đều đến để gặp hoàng đế.

Ngô Bình có biết một người trong số này, đó chính là Trương Thiên Hoành.

Trương Thiên Hoàng lúc này không còn khí thế gì nữa mà như một người bình thường, ông ấy nhắm mắt rồi ngồi chờ.

Ngô Bình đang định lên chào hỏi thì chợt nghe thấy có người gọi: “Tam đệ”.

Anh ngoảnh lại thì nhìn thấy Đinh Mặc, lâu rồi không gặp, Đinh Mặc đã có tu vi cảnh giới Bất Tử rồi.

Anh mừng rỡ: “Nhị ca, sao anh lại ở đây?”

Đinh Mặc cười lớn nói: “Anh là cao thủ tìm mộ nên hoàng đế muốn cất nhắc”.


Đang tải...
Chương 1395: Đại ca Chu Nguyên Thông

Việt

Chương 1395: Thủ lĩnh

Ngô Bình nhìn thấy có một người đàn ông cao lớn để râu quái nón, bụng bự có dáng đi như rồng như hổ bước ra. Người này chính là Chu Nguyên Thông - đại ca của Đinh Mặc và Ngô Bình.

Đinh Mặc tiến lên chắp tay với người đàn ông: “Đại ca, đây chính là tam đệ mà em từng kể với anh. Tam đệ, đây là đại ca”.

Ngô Bình bước tới chào hỏi: “Chào đại ca”.

Người đàn ông đỡ anh dậy rồi cười nói: “Anh em trong nhà thì không cần đa lễ. Tam đệ, anh nghe nhị để kể chú là thiên kiêu đúng không? Ha ha, có một cậu em kết nghĩa như chú làm anh mát mày mát mặt”.

Đinh Mặc nhìn vào trong thì cảm thấy có nhiều người đi qua đi lại nên hỏi: “Đại ca, anh đang có việc gì à?”

Chu Nguyên Thông cười đáp: “Cấp trên xếp cho anh thêm mấy trợ thủ, nhưng bọn này ngông lắm, anh đang nghĩ cách hạ oai phong của chúng nó đây”.

Đinh Mặc: “Chúng ta vào trong xem sao đi”.

Ba người cùng đi vào trong, phủ đô đốc rất rộng, có ba người thanh niên lanh mặt đứng dưới nắng, trông ai cũng ngông nghênh, đã thế người còn có vết thương, chứng tỏ vừa đánh nhau.

Chu Nguyên Thông lạnh lùng nhìn họ rồi nói: “Đánh cho mấy trận rồi mà vẫn chưa phục à? Được, đánh tiếp mỗi người thêm một trăm gậy cho tôi”.

Ngô Bình nói: “Đại ca, họ là thuộc hạ của anh ạ?”

Chu Nguyên Thông: “Ừ, nhưng chúng nó cứ tưởng mình giỏi rồi nên không coi anh ra gì cả. Bọn nó dám đánh quan lớn, ức hiếp đồng đội nên anh không thể tha cho được”.

Ngô Bình liếc nhìn rồi nói: “Bọn này có tài năng gì ạ?”


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.