🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
rồi không chút do dự quay đầu bỏ chạy.

“Lên!”

Ngô Bình búng ngón tay, thanh kiếm thần màu đỏ xuất phát, sau đó lập tức đuổi theo Dạ Cuồng Đồ.

“Cậu dám!”

Hắn hét to lên, nhưng cơ thể đã bị chém đứt đoạn rồi tan biến.

Ngô Bình cau mày, vì anh phát hiện Dạ Cuồng Đồ đã dùng bùa thế thân vào giây phút quyết định, vì thế hắn vẫn chạy thoát mất rồi, thứ anh chém được chỉ là con rối thế thân mà thôi.

“Dạ Cuồng Đồ, nhất định tôi sẽ đánh tới thiên vực Cửu Lôi để lấy mạng anh”.

Đánh bại Dạ Cuồng Đồ xong, Ngô Bình đáp xuống đất.

Hoả Hoàng Nhi chạy tới rồi cười nói: “Bố, con muốn đi bế em”.

Ngô Bình cười nói: “Thì đi, em đang ở Long Hổ Tiên Cảnh”.

Hoả Hoàng Nhi mỉm cười rồi đi vào Tiên Cảnh.

Nữ đế Linh Hy cũng đã tới: “Chúc mừng nhé!”

Cô ấy nói tiếp: “Huyền Bình, người ban nãy có lai lịch thế nào, nghe chừng cũng khá mạnh”.

Ngô Bình: “Người của tiên vực Cửu Lôi, sư phụ của hắn là Cử Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn”.

Nữ đế kinh ngạc nói: “Thế thì anh phải cẩn thận đấy”.

Ngô Bình: “Không sao, tôi sẽ kết thúc chuyện này nhanh thôi”.

Anh nhìn nữ đế rồi cười nói: “Linh Hy, hình như dạo này cô lại tiến bộ thêm rồi hả!”

Nữ đế cười đáp: “Tôi ở tầng thứ hai cảnh giới Thiên Tiên rồi, nhưng vẫn kém xa anh”.

Cô ấy nói tiếp: “Thiên chủ Thanh Tuyết vẫn đang bê quan, hình như đột phá cảnh giới Thần Tàng gặp chuyện gì đó”.

Ngô Bình: “Hả? Thế ư? Chúng ta đi xem sao”.

Bọn họ đi tới chỗ của thiên chủ Thanh Tuyết, Đông Hoàng đang nằm ngoài cửa, thấy Ngô Bình đến, nó nhảy lên rồi mừng rỡ ra đón anh.

Ngô Bình: “Đông Hoàng, Thanh Tuyết đang bế quan à?”

Đông Hoàng gật đầu.

Lúc này, có giọng của Thanh Tuyết vọng từ trong nhà ra: “Huyền Bình, hai người vào đây”.

Hai người đi vào trong phòng thì thấy thiên chủ Thanh Tuyết đang ngồi trên giường.

Ngô Bình: “Thanh Tuyết, có tiến triển không?”

Thiên chủ Thanh Tuyết: “Tôi mở được ba điểm Nhân Tàng, một điểm Bí Tàng, giờ đang chuẩn bị mở Bí Tàng thứ hai nhưng mà khó quá nên tôi chưa biết phải làm sao”.

Ngô Bình: “Để tôi xem cho”.

Anh ngồi xuống, thần anh bay ra rồi hoá thành một người tí hon, sau đó chui vào người Thanh Tuyết từ trên đỉnh đầu.

Thần anh đi vào cơ thể xong, thiên chủ Thanh Tuyết cười nói: “Cậu định làm gì thế?”

Ngô Bình: “Tôi mở Thần Tàng giúp cô, trước tôi chưa làm được, nhưng giờ có thần anh rồi thì vô tư”.

Anh có tài y thuật hơn người, thêm khả năng nhìn xuyên thấu thì tìm Bí Tàng cho người khác không phải chuyện khó.

Ngô Bình cho thần anh vào người thiên chủ Thanh Tuyết rồi khởi động khả năng nhìn xuyên thấu, anh phát hiện có vài không gian thần bí trong cơ thể cô ấy, hơn nữa còn đều là không gian cao chiều, chính cô ấy cũng không biết điều này.

Bí Tàng nằm trong các không gian ấy.

Thần anh của Ngô Bình thu nhỏ lại như hạt bụi rồi đi đế gần một không gian cao chiều, anh ngẫm nghĩ rồi đi vòng quanh rồi kết nối với thiên chủ Thanh Tuyết: “Chắc có Bí Tàng ở đây, cô thể hiện cho tốt vào”.

Trước đó, thiên chủ Thanh Tuyết không thể đột phá vì không biết Bí Tàng ở đây, giờ được Ngô Bình chỉ chỗ cho thì cô ấy lập tức dồn toàn lực bứt phá luôn.

Nửa tiếng sau, cô ấy cười nói: “Tìm thấy rồi, nhưng chưa rõ ràng lắm, tôi cần bế quan”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.