Thần Vũ căn bản không thèm quan tâm.
Hắn ta là thiên kiêu đương thời của Thần gia, ai có thể sánh bằng.
Tiên Hàm chỉ là nô bộc của Giang Ngạo Tuyết, coi như hắn ta có giết Tiên Hàm thì Giang gia cũng chỉ dạy dỗ một chút, Thần gia xin lỗi một câu là xong!
Hơn nữa chuyện hôm nay chủ yếu là bên Đường gia.
Đường Nhất Minh bị Tiên Hàm đánh bại, Đường Dục phẫn nộ xuất thủ, nếu liên lụy thì cũng do Đường gia là chính, hắn ta hoàn toàn có thể nói bây giờ đang so tài với Giang Ngạo Tuyết một chút là xong.
Dù sao chuyện này kiểu gì cũng sẽ chẳng liên lụy đến hắn ta.
Giang Ngạo Tuyết lại lạnh lùng nói: “Ngươi có biết huynh trưởng của Tiên Hàm là ai không?”
“Là ai?”, Thần Vũ cười đáp: “Là ai thì liên quan gì đến ta?”
Oanh...
Mà giờ khắc này, trong lôi đài giữa sơn cốc, Đường Dục bạo phát bá khí, Tiên Hàm ngưng tụ chiến khí cứng đối cứng.
Nhưng sau vài lần đánh nhau, sắc mặt Tiên Hàm ngày càng tái nhợt, máu tươi nơi khóe miệng không ngừng tràn ra.
Đường Dục Thánh Vương cửu hiền hoàn toàn khác hẳn Đường Nhất Minh Thánh Vương lục hiền.
Tiên Hàm lúc này chỉ đang dựa vào cơn tức giận để chống lại mà thôi.
“Làm con cháu Đường gia ta bị thương, Tiên Hàm, hôm nay ta sẽ lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/2597532/chuong-5085.html