“Thạch Đầu, ngươi được bao nhiêu đạo?”
Tần Ninh nhìn sang Thạch Cảm Đương nhũn như quả cà dính sương tuyết, cười nói.
“Con…”
Thạch Cảm Đương nản lòng nói: “Con chỉ có một đạo!”
Vừa dứt lời, mọi người đều nhìn sang Thạch Cảm Đương, vô cùng kinh ngạc.
Tần Ninh lại cười nói: “Có phải là cảnh giới hung trư dữ tầng thứ hai không?”
Thạch Cảm Đương khó xử nói: “Sao sư tôn biết?”
“Ý cảnh tầng hung trư, chú trọng lỗ mãng, xông lên và chém giết, không biết lùi lại, không biết ngừng nghỉ, ta nghĩ cũng rất hợp với ngươi”.
Thạch Cảm Đương lập tức nói: “Vậy chẳng phải là không có đầu óc à?”
Tần Ninh liếc nhìn Thạch Cảm Đương một cái, nói tiếp: “Trước đó ta đã nói, cửu đạo cảnh ý, lĩnh ngộ được càng nhiều càng tốt, nhưng lĩnh ngộ thấu suốt một đạo cũng càng tốt!”
“Tên nhóc ngươi lĩnh ngộ một đạo, bây giờ là Thiên Thánh thập phẩm, còn không hài lòng hả?”
Vừa dứt lời, mọi người đều ngẩn người.
Thiên Thánh thập phẩm!
Thạch Cảm Đương?
Làm sao có thể!
Cảnh giới của bọn họ cũng được nâng cao.
Dương Thanh Vân đạt đến thất phẩm, Diệp Viên Viên cũng đạt đến cửu phẩm, Giản Bác còn đến thập phẩm, nhưng chưa đạt đến Thánh Vương, nhưng Tấn Triết đã đạt đến thập phẩm, Nhan Như Họa cũng đến thất phẩm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/2596324/chuong-4689.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.