Giờ phút này Ám Hoàng hoàn toàn ngơ ngác.
Cho dù là Ám Vũ Quyển Thiên.
Hay là lồng giam Linh Vũ.
Đều là những chiêu thức mạnh mẽ của ông ta, sát khí ngập trời.
Cho dù là Vương Giả cửu phẩm cũng sẽ bị nhốt.
Thế nhưng Tần Ninh... lại không hề bị trói buộc.
Tên này chỉ là Vương Giả cửu phẩm mà thôi, hơn nữa còn là Vương Giả cửu phẩm mượn nhờ ngoại lực, dựa vào cái gì mà mạnh như vậy?
Tần Ninh cầm Vương Kiếm Độ Sinh trong tay, nhìn về phía Ám Hoàng.
“Không hiểu sao?”
Tần Ninh cười nói: “Không hiểu vì sao ta có thể mạnh như vậy, đúng không?”
“Ta sẽ nói cho ngươi biết!”
Tần Ninh bước ra.
“Ta tu Lôi Thể Thiên Cương, vương quyết!”
“Ta tu Cửu Linh Tinh Thần Quyết, vương quyết!”
“Tay ta cầm Vương Kiếm Độ Sinh, vương khí!”
“Ta ngưng tụ lôi điện thánh y, vương khí!”
“Ngươi lấy cái gì để giết ta?”
Tần Ninh nhìn về phía Ám Hoàng, cười nhạo nói: “Ngược lại là ngươi, nếu đã tới đây vậy thì đừng đi nữa”.
Vừa dứt lời, Vương Kiếm Độ Sinh lại tỏa sáng một lần nữa.
Trong tích tắc, dường như ngàn vạn kiếm ảnh phóng ra.
Ánh sáng chói lọi giữa trời đất.
Giờ phút này lông vũ cả người Ám Hoàng đều dựng thẳng lên, ánh sáng màu đen hóa thành hàng vạn kiếm vũ lao lên đón đầu.
Cho dù là ai cũng đều phải thay đổi ánh mắt.
Cả một vùng đất trời kia đã sớm trở nên mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/2593418/chuong-3728.html