Mà ai sẽ là người tiếp nhận! Hai người họ lúc đó muốn truyền lại cái gì?
Tần Ninh hiện tại hoàn toàn không biết gì cả.
Chỉ có thể xác định một chút.
Chỗ này chứa nhiều thế lực bên trong, tất nhiên phải có một nơi hiểu biết về nơi này.
Về phần rốt cuộc là ai thì phải đi tra xét một chút.
Một hàng sáu người tiếp tục đi vào sâu trong hải đảo.
Khoảng nửa ngày sau, núi rừng dần trở nên thưa thớt.
Phía trước là đất trống, thoạt nhìn nhấp nô tựa như một ngọn núi nhỏ, giống như quỹ tích sóng biển đánh vào bãi cát để lại, thực kỳ lạ.
Đám người Tần Ninh xuất hiện tại ngọn núi gợn sóng, đưa mắt nhìn về phía xa.
“Hử?”
Phía trước có hơn mười bóng dáng lập tức xuất hiện.
Hơn mười người kia đón đầu mà đến.
Tần Ninh chau mày.
Chẳng qua lúc mười người kia nhìn thấy đám người Tần Ninh thì đột nhiên sửng sốt, dừng chân lại.
“Tần công tử!”
Một gã đàn ông dẫn đầu chắp tay nói.
Thiên Đạo Minh! Nhị minh chủ Lâm Ngữ Thành.
Lâm Ngữ Thành, rất muốn khóc.
Quanh đi quẩn lại, sao lại đụng phải Tần Ninh nữa rồi?
Này cũng quá xui xẻo đi?
Tần Ninh nhìn đến vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/2592743/chuong-3505.html