U Vương nói mượn, đó chính là mượn mà không trả! Con trai của mình bị gì vậy trời, sao có thể ngu như vậy được?
Bên trong Nguyên Hoàng Cung.
Ba người Tần Ninh, Diệp Viên Viên, Cốc Tân Nguyệt đi vào bên trong.
“Nguyệt Nhi, trấn giữ cung điện giúp ta, không để cho bất kỳ kẻ nào quấy rối”.
“Vâng!”
Cốc Tân Nguyệt rời đi.
Trong căn phòng to lớn như vậy.
Chỉ có Tần Ninh và Diệp Viên Viên ở lại.
“Chuẩn bị xong chưa?”
“Rồi!”
Diệp Viên Viên hơi căng thẳng, khẽ gật đầu.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Không cần sợ hãi, có ta ở đây”.
“Ừm”.
Lúc này, lò luyện đan xuất hiện.
Tần Ninh vệ sinh cẩn thận ba lớp bên trong và ba lớp bên ngoài rất nhiều lần.
Lửa luyện đan dần bốc lên.
Bên trong lò luyện đan, độ ấm dần tăng cao.
Tần Ninh đem tất cả số dược liệu đã chuẩn bị trước đó ném vào lò luyện đan.
Thấy vậy, Diệp Viên Viên không khỏi tò mò.
Hình như Tần Ninh...không có ý định luyện đan.
Lúc này Tần Ninh cũng không muốn nói nhảm: “Tiến vào bên trong lò luyện đan”.
“Hả?”
Diệp Viên Viên sững sờ.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Ngô Tử Thương cấy cổ đan vào trong người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/2592209/chuong-3338.html