Năm đó Tần Ninh vẫn còn ở đó, ông ta đã ra đời.
Nhưng ba người em trai về sau không hề biết đến vị sư công này, cũng không biết Tần Ninh có ý nghĩ như thế nào với phụ thân mình.
Cho nên chuyện này tạm thời giữ bí mật.
Hơn nữa chuyện Tần Ninh trở về, càng ít người biết càng tốt.
Đây cũng là lúc đầu Thạch Cảm Đương tìm đến nói với ông ta.
Tần Ninh mở miệng nói: “Qua mấy vạn năm, ngươi chỉ là cảnh giới Vạn Nguyên?”
Cảnh giới Vạn Nguyên mạnh vậy sao?
Rất hùng mạnh.
Nhưng Dương Tử Hiên thiên phú không tệ, thời gian mấy vạn năm hẳn không chỉ là cảnh giới Vạn Nguyên, nói chí ít, cảnh giới Thiên Nguyên chắc hẳn không thành vấn đề.
Dương Tử Hiên cười khổ: “Đây cũng là điều ta muốn nói”.
“Vốn là các phe yên bình, mà phụ thân ta phát hiện giữa Thiên Đế các và Ma tộc dưới lòng đất có cấu kết”.
“Mà dưới vùng đất lớn Trung Lan, trong tâm trái đất… có một chi Ma tộc!”
Lời này vừa nói ra, Tần Ninh híp mắt một cái.
“Một chi nào?”
“Luyện Ngục Ma!”
Dương Tử Hiên mở miệng nói: “Một chi Luyện Ngục Ma, trưởng tộc Luyện Thiên có thực lực cảnh giới Vương Giả, ngồi ở Cửu đại tế tự”.
“Bây giờ là Bát đại tế tự…”, lúc này Giang Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/2589978/chuong-2592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.