Chỉ là lúc này trường kiếm kia được bao trùm từng luồng ánh sáng tinh thần.
“Chém!”
Một kiếm chém xuống, khí thế của Đông Phương Ngạo vào thời khắc này biến đổi mạnh mẽ.
Một kiếm, thậm chí còn khiến không khí phát sinh ra tiếng rít chói tai.
Ánh kiếm như đuôi sao băng rơi xuống, tấn công thẳng vào Tần Ninh.
Thấy cảnh đó, Tần Ninh mặt không đổi sắc.
“Có chút năng lực”.
Võ giả Tinh Mệnh mở ra Tinh Môn, sức chiến đấu hoàn toàn có thể tăng lên gấp ba.
Vào giờ phút này, Đông Phương Ngạo đủ để chiến đấu với cao thủ Niết Bàn tứ trọng.
Nhưng liệu có hữu dụng không?
Tần Ninh nói xong, nắm lấy hồ lô Thôn Linh bên hông.
Mở hồ lô Thôn Linh ra, há mồm uống xuống một hớp rượu mạnh.
Nhưng lúc này, một luồng hơi lạnh cũng thả ra trong nháy mắt.
“Phá!”
Trong nháy mắt, Tần Ninh hét lên.
Rượu mạnh trong miệng vào thời khắc này phun ra, hóa thành băng châu đầy trời.
Viên băng châu kia như mưa đá trời giáng, trực tiếp đập về phía Đông Phương Ngạo.
Trong chớp nhoáng này, Đông Phương Ngạo tái mét mặt mày, cả thân thể thoăn thoắt tránh đi.
Nhưng băng châu vẫn theo sát như trước.
Phanh...
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/2588966/chuong-2236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.