“Ca!”
Mục Huyền Thần xuất hiện ở bên ngoài sơn cốc, nhìn thấy Tần Ninh đi ra lập tức bước lên đón.
“Mẹ kiếp!”
Mục Huyền Thần nhìn thấy Tần Ninh, lập tức bước đến gần muốn đỡ cánh tay hắn, vẻ mặt đầy sợ hãi nói: “Ca, huynh làm sao thế?”
Gương mặt tuấn tú của Tần Ninh lúc này trông bơ phờ trắng bệch, từ trên xuống dưới cả người trông như sắp nhũn ra, mang đến cảm giác yếu ớt chỉ một cơn gió cũng có thể thổi ngã.
“Đệ qua đây, đỡ ta đi!”
Tần Ninh vẫy vẫy tay với Mục Huyền Thần.
Mục Huyền Thần lập tức bước đến dìu cả người Tần Ninh, tiếp đó nói: “Thế này là làm sao vậy?”
“Làm sao?”
Tần Ninh vòng tay kẹp lấy cổ Mục Huyền Thần, xiết thật chặt cổ hắn, hung tợn nói: “Tiểu tử thối, đệ chơi ta à!”
“Hả?”, Mục Huyền Thần sợ hãi không thôi.
Tần Ninh lại mắng tiếp: “Cái hương Hợp Hoan Bạch Diễn gì đó, có phải là do đệ điều chế không? Ông nội đệ, mấy ngày nay, đại ca ta đây sắp thành trâu cày rồi, sau này càng nghĩ càng thấy không đúng!”
Mục Huyền Thần nghe vậy, không khỏi ngẩn ra.
“Còn có cái rượu gì, uống mấy ngày, càng uống càng thấy có gì sai sai!”
Tần Ninh mắng: “Đại ca ta đây bây giờ, chẳng còn một giọt nào nữa rồi!”
Mục Huyền Thần bị Tần Ninh kẹp cổ, thở hồng hộc nói: “Ca, cái này không trách đệ được, chị dâu hỏi đệ, đệ có thể không cho không? Những năm gần đây, đệ nghiên cứu ra rất nhiều đồ chơi, đệ nghĩ là huynh có nhiều phu nhân như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152626/chuong-10665.html