“Nào có chuyện đó”, Khúc Phỉ Yên không khỏi hừ mũi rồi nói tiếp: “Yên Nhi thiếu đi mưa móc tưới nhuần của sự phụ, đã sắp cạn khô rồi!”
Phụt!
Bên cạnh, mấy người Vương Đông nghe thế liền lập tức mặt đỏ tai hồng.
Những lời này mấy người bọn họ có thể nghe hay không?
Cả Thái Thần tiên vực, không biết bao nhiêu người muốn cưới được Khúc đại sư kìa, nhưng Khúc đại sư ngày thường đều lạnh lùng như một tảng băng, khiến cho không ít người ảo não vô cùng.
Bây giờ lại đối xử với Tần Ninh thế này, chẳng hề tuân theo chuẩn mực gì như vậy.
Khúc Phỉ Yên nhìn Tần Ninh cả nửa ngày, lại thấy Tần Ninh chẳng chịu ôm mình thì không khỏi cúi đầu nhìn.
“Thế này là sao vậy?”
Khúc Phỉ Yên nhìn hai tay Tần Ninh bị trói, ánh mắt lập tức chuyển về một phía bên cạnh.
Vương Đông lập tức nói: “Khúc đại sư, Tần Ninh này tự xưng là huynh trưởng của các chủ, chúng ta hỏi cái gì hắn cũng đều không biết, chúng ta nghi ngờ hắn có ý đồ xấu”.
Nghe vậy, Khúc Phỉ Yên vung tay cho Vương Đông một bạt tai.
Tần Ninh vội lên tiếng cản: “Hắn không biết, đừng phạt nữa, là một đệ tử khá là có tinh thần trách nhiệm!”
Khúc Phỉ Yên nhìn về phía Vương Đông, lập tức nói: “Coi như ngươi may mắn, chàng tên là Tần Ninh, là sư phụ của ta, cũng là huynh trưởng của Mục Huyền Thần, là đại ân nhân của hai vị phó các chủ nhà các ngươi, các ngươi biết chưa?”
Lời này nói ra, Vương Đông lập tức mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau-vo-thuong-than-de-tan-ninh-full/4152620/chuong-10659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.